Page 434 - 陳長慶短篇小說集
P. 434

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  Nam quCaảmbảnhứVniệgt npghữê dpohcáánc, dđịảchkgíciảhởtrTornưgờntágcĐpạhi hẩmọc KTrhầona ThrọưcờxnãghKộhiá-nhâknhôvnăngdvàừnĐgạilạhiọđcóS.ưĐọpchạtrmuyTệhnànXehkpháốchHồcôCnhgí cMộinghnthâựnc dhâiện,.tĐôiốliivêớnitrưiêởngtđôếi,ntậtpáctrpuhyẩệmn ncàủyakFhrôangz cKhaỉfmkaở, AraziczáNnhescinử,aSnlahwậnomthirứcMvrềozmekộ,tBxứùisNởglọắcmTtấrnầ,mvớluiânnhữnhnưg cqounê nhgưươờnigtthôui,ầmnàpchòánc,đveômtlộạii bkịinchnụgphmiệũm, bmứỹcccảumnvgề, tsrứactlấôni cmuốộnt cáủcahnogahnệ tkhhuuậấttncghôỉnvtìừ,mnộhtưlcýádcho nvóới cvủẩan,CthuuyQvuềasnaguTciềómđ,ưnợhcà miỹnhọocahni,ệtnrảđạlạiiTdruanhg Hdựoathđìưtợâcmtiếhpồnhcậũngởđcãả tĐổàni Lthoưanơnvgà nVgiệhtiêNmamtr.ọng mà không thể oán trời trách người được nữa, đành tự an ủi mình “đã không may sinh nhầm thời đại”. Truyện ngắn này là một bản luận chứng đầy mỉa mai về tình trạng nhà cầm quyền có thể nhân danh những lý lẽ tốt đẹp như bảo vệ an ninh quốc gia để đẩy dân lành vào vòng tai họa ở “nơi không ánh mặt trời”. Thế đó, những thiên truyện hiện thực của Trần Trường Khánh cho thấy bạo lực và sự vô đạo có thể bóp nghẹt cuộc sống của một vùng đất như thế nào. Nhân vật Trần, vốn là một nhà văn, từng thốt lên cay đắng: “Con người thật hiểm ác. Chẳng phải các người luôn mồm nói rằng phải cải cách cái xã hội bất lương này, phải kiến lập một xã hội hoàn hảo tốt đẹp, nhưng tại sao không cách nào xóa bỏ được ánh mắt của lợi danh và quyền lực?”. Nhưng nghĩa vụ của một nhà văn, dù không thiếu khiêm tốn, đòi hỏi ông ta không được thỏa hiệp với nỗi sợ hãi và lòng yếm thế, nhất là khi ngòi bút được truyền cho sức mạnh tinh thần và những đức tính tốt đẹp mà những người dân giàu lương tri ở Kim Môn, tuy có lúc phải “ngậm miệng làm ngơ, mũ ni che tai” trước cường quyền để “tránh chuốc họa vào 250 2502 


































































































   432   433   434   435   436