Page 270 - 陳長慶短篇小說集
P. 270

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  một cách gượng gạo; nhìn từ bên kia, nụ cười ấy không chỉ giảo hoạt mà còn mang chút háo sắc, đó là gương mặt xấu xí của tướng quân, không phải dung mạo hiền từ. Năm đó, tôi đang công tác ở tổ 5 cục Chính chiến thuộc bộ Tư lệnh phòng vệ Kim Môn, tướng quân khi ấy được điều đến làm phó chủ nhiệm cục Chính chiến chỉ là thượng tá, mà chỗ ấy lại dành cho thiếu tướng. Vào Nguyên đán năm sau, trong sự nhòm ngó của mọi người, ông lại gặp vận may, thuận buồm xuôi gió lên chức tướng quân. Sau khi nhận phong hàm từ Đài Bắc trở lại, ông cố tình đi tuần sát tất cả các văn phòng trong địa đạo, ngoài việc nhận lời chúc mừng của tham mưu trưởng và tổ trưởng các tổ ra, mục đích cuối cùng chắc chắn là muốn diễu võ dương oai, cũng nhân đó mà cho quan binh biết rằng ông cùng bậc thiếu tướng với tổng tư lệnh trung tâm hỗ trợ tác chiến, chỉ huy cục hậu cần, chỉ huy binh đoàn pháo binh, phó tham mưu trưởng thứ nhất, tham mưu trưởng, chủ nhiệm, phó tư lệnh không quân và hải quân. Bộ dạng dương dương tự đắc của ông khiến người ta cảm thấy buồn cười. Tuy đời này chẳng nhiều người duyên nợ gì với chức tướng quân, nhưng đã thấy đủ nhiều sao các loại ở đơn vị lớn, nên thêm một sao nữa, cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Dù như vậy, trước mặt tướng quân, cũng chẳng ai dám không cung kính vâng lời, đứng nghiêm chào thẳng. Tướng quân tuy phụ trách tổ 1, 3, 4 cục Chính chiến và quản lý văn phòng Kim Thành của Đảng vụ, nhưng ông lại là phó chủ nhiệm thứ nhất, nếu chủ nhiệm đi công tác hoặc 86 86 


































































































   268   269   270   271   272