Page 288 - 陳長慶短篇小說集
P. 288
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Tí tuổi đầu, nhớ đừng học ba cái thói xấu linh tinh. - Tướng quân lộ ra nét cười hiếm thấy - Nếu phát hiện hồ sơ kiểm tra của Gạo Bồng Lai có dấu chứng nhận dương tính, phải mau báo ngay cho tôi biết, để trong lòng tôi có sự chuẩn bị, đến lúc đó không thể không dùng bao cao su. Hiểu không? - Vâng. - Tôi cung kính đáp. - Cậu biết đấy, phó chủ nhiệm cả đời chẳng có thú vui nào, chỉ mỗi rượu, thịt chó và đàn bà. Những thứ khác đều không hề dính tới. - Nếu phó chủ nhiệm đã thích thế, lại sợ nhiễm bệnh, thì sao cứ nhất định phải Gạo Bồng Lai mới được? Cứ theo ghi chép phòng vé của cô ấy, bình quân mỗi ngày tiếp hơn ba mươi khách, tỷ lệ cao như thế, muốn không nhiễm bệnh cũng khó! - Tôi nói rồi, lại sợ ông nổi giận, bèn chuyển vội đề tài - Thực ra mỗi chuyến tàu tới, trà thất đều có tiếp viên mới, những người trẻ tuổi, xinh đẹp nhất đều ưu tiên phân tới trà thất Am Tiền, phó chủ nhiệm có thể tìm thêm một người nữa, hà tất phải dính chặt mãi với Gạo Bồng Lai? - Cậu còn trẻ, chưa vợ, không biết chỗ hay ho của đàn bà. - Tướng quân không còn vẻ nghiêm trang như trước nữa, cười cười đắc ý nói - Gạo Bồng Lai không chỉ xinh đẹp, thái độ phục vụ tốt, mà cả người cô ấy đầy hương vị đàn bà. Đời tôi đã chơi bời với biết bao phụ nữ, chưa từng gặp ai làm tôi thỏa mãn như Gạo Bồng Lai. Tôi đã đặt vấn đề với chủ nhiệm quản lý trà thất Am Tiền, không được thuyên chuyển cô ấy đi đâu hết. Cậu cũng phải giúp tôi để ý một chút, tìm cơ hội đánh tiếng với giám 104 104