Page 290 - 陳長慶短篇小說集
P. 290

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH tức bất lợi đối với tướng quân, vẫn có thể vượt cấp lên thẳng  văn phòng chủ nhiệm và văn phòng tư lệnh để báo cáo. Vì vậy, có thể tưởng tượng ra, chủ nhiệm và tư lệnh không thể không biết tướng quân thường đến trà thất Am Tiền chơi gái. Tuy nhiên, tướng quân thường đến trà thất Am Tiền tìm Gạo Bồng Lai sau giờ làm, theo cách chính đáng thông thường. Dẫu cho ông dùng đặc quyền, không xếp hàng mua vé trước, nhưng sau khi xong việc rồi lại mua thêm vé “thêm giờ” với giá cao theo quy định, không có chỗ nào trái lẽ cả, nên chẳng ai bắt bẻ gì được! Trừ khi tư lệnh hạ lệnh đóng cửa trà thất, hoặc dùng mệnh lệnh hành chính quy định tướng quân không được đến trà thất mua vui. Hai điều này đều quá khiên cưỡng, nên có lẽ đây chính là lý do khiến tướng quân chẳng e ngại gì, công khai tiến vào trà thất Am Tiền tìm Gạo Bồng Lai. Tâm lý con người có lúc rất kỳ quái, trong bộ Chính chiến có một số tham mưu, rõ ràng biết Gạo Bồng Lai là “mối ruột” của tướng quân, song vẫn cố ý vào trà thất Am Tiền mua vé của Gạo Bồng Lai. Đến chủ nhật, họ thậm chí muốn tranh chỗ trước tướng quân, sau khi về còn bàn luận với nhau những điều đắc ý tai nghe mắt thấy trên giường, cũng như mùi thơm trên thân thể Gạo Bồng Lai. Cuối cùng, kết luận chung là Gạo Bồng Lai xinh đẹp, độ hấp dẫn cao, đi vào trong nàng giống như thuyền khách số một của Vũ Xương đi trên hải vực Đại Kim Môn và Tiểu Kim Môn, khiến người ta có cảm giác phiêu diêu như lên tiên, thần hồn điên đảo, phút chốc không lưu tâm là có thể lạc đường! Chẳng trách tướng quân chẳng ngại bỏ luôn danh dự, 106 106 


































































































   288   289   290   291   292