Page 306 - 陳長慶短篇小說集
P. 306

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Quan to như thế mà lại nói những lời thiếu tri thức,  đừng quan tâm! - Tổ trưởng thản nhiên đáp. Tổ trưởng có thể không quan tâm, nhưng tôi có thể sao? Không quan tâm cũng phải quan tâm, không muốn nghe điện thoại của ông cũng phải nghe, đây là việc chẳng đặng đừng của một người thi hành nhiệm vụ. Dù sao, ông cũng là tướng quân. - Việc chỗ máy bay của Gạo Bồng Lai đã xong chưa? - Ngày hôm sau, tướng quân lại gọi điện hỏi. - Báo cáo phó chủ nhiệm, vẫn chưa. - Tôi thành thực đáp. - Tôi đã đặt vấn đề với tổ 4, cậu mau gửi đơn lên cho họ, để gửi đến tổ vận chuyển, giúp cô ấy xếp chỗ máy bay. Tôi ngừng một lúc, không trả lời ngay. - Nghe rõ chưa? - Ông hỏi lớn. - Vâng! - Tôi giận dữ đặt ống nghe xuống. Dù có khó chịu đến đâu, nhưng việc này không xử lý gấp không được. Nói thẳng ra, tướng quân không quản lý nghiệp vụ phúc lợi, nhưng rất nhiều việc dường như chẳng liên quan mà ông lại không ngừng dùng chức vị của mình để tác động và áp đặt, đây là điều khổ não nhất của nhân viên tham mưu chúng tôi. Cuối cùng, tôi không do dự mà viết lên tờ trình: Nội dung: Trình về việc tiếp viên Hoàng Ngọc Tiêu đi máy bay, xin được xác nhận. 122 122 


































































































   304   305   306   307   308