Page 305 - 陳長慶短篇小說集
P. 305

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Xếp chỗ máy bay? - Tôi nhẩm thầm mấy chữ này trong  đầu, phút chốc lác hết cả mắt. - Mẹ người ta mất là đủ đau lòng rồi, chẳng lẽ đơn vị hành chính các cậu không thể tỏ chút lòng thương, giúp đỡ một chút, xếp cho người ta chỗ máy bay, để người ta sớm về chịu tang mẹ! - Giọng tướng quân có chút kỳ lạ, cứ như người mất là mẹ ông. - Báo cáo phó chủ nhiệm, chưa từng có tiền lệ cho tiếp viên ngồi máy bay. - Tôi báo cáo sự thực. - Các cậu đầu đất hay sao, - Ông hối thúc - Chưa có lệ thì giờ có!- Tổ 4 nhất định sẽ không đóng dấu cho tờ trình ngồi máy bay. - Tôi hơi xúc động. - Cậu phải phối hợp, phải nghĩ cách đi! - Báo cáo phó chủ nhiệm, - Tôi hít một hơi dài - Về việc này, tôi thực chẳng nghĩ ra cách nào! - Tôi cần đám tham mưu giá áo túi cơm như các cậu làm gì! Chỉ nghe “cạch” một tiếng, ông đã dập máy. - Chả hiểu làm sao! - Tôi đặt ống nghe xuống, bực bội nói. - Sao vậy? - Tổ trưởng bấy giờ vừa bước vào phòng làm việc, quan tâm hỏi thăm. - Phó chủ nhiệm lại muốn chúng ta xếp chỗ máy bay cho cô tiếp viên Gạo Bồng Lai. - Cơn giận của tôi chưa nguôi. 121 121 


































































































   303   304   305   306   307