Page 303 - 陳長慶短篇小說集
P. 303
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Khốn kiếp! - Tướng quân nổi trận lôi đình, đập bàn quát - Cậu cố ý chống đối tôi phải không? Tôi cả đời tận trung, đem lại vinh quang cho tổ quốc, trà thất mỗi tháng phát cho tôi mấy vé miễn phí thì có gì quá! Tôi bỏ tiền ra mua vé, khó khăn lắm mới tìm được một người vừa ý, thế mà ai cũng cố tình phá rối, điều cô ấy đi chỗ nọ chỗ kia. Mấy người muốn gì! Tướng quân phẫn nộ đứng lên, khoát mạnh tay: - Đi ra, hạn cho cậu nội trong 10 ngày phải điều được Gạo Bồng Lai về Am Tiền, nếu không, cứ chống mắt mà xem! Tôi ngẩng đầu nhìn ông, quên mất phép lịch sự phải có, quay người bước đi. Lúc xuống những bậc đá của phòng quan sát, tôi không ngừng suy đi nghĩ lại, một vị cấp trên như thế, có đáng cho chúng tôi tôn trọng? Loại tướng quân thịt chó đam mê tửu sắc, chẳng còn tí nhân cách nào, đã sớm mất đi bản sắc anh hùng của quân cách mạng, là nỗi đau buồn của thời đại, hay nỗi bất hạnh của quốc gia? Tin rằng không lâu nữa, tôi sẽ có được câu trả lời. Một tháng thấm thoắt trôi qua, tôi không hề sợ uy tướng quân, mà vẫn tôn trọng sự điều động tiếp viên của tổng thất Kim Thành. Gạo Bồng Lai vẫn phục vụ tại trà thất Sơn Ngoại cục Quân quan, tôi vẫn làm công việc phúc lợi của mình. Tuy tướng quân bảo tôi “chống mắt mà xem”, tôi không dám thất lễ, không dám tự tiện, mỗi giờ mỗi khắc, mỗi nơi mỗi chốn đều 5. 119 119