Page 301 - 陳長慶短篇小說集
P. 301
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Cậu tuổi trẻ chưa vợ, hiểu cái gì! - Ông chẳng những không giận, còn ngoảnh đầu lại phía tôi nói - Việc quan hệ nam nữ, không chỉ thần kỳ, mà còn ảo diệu. Tôi là người biết nếm trải, cũng xem trọng tình điệu, sức lực lại mạnh mẽ, nhưng vợ tôi lãnh cảm, không biết vui thú, người lại xấu, mỗi lần chăn gối đều chẳng ra cái vị gì. Đời người mà, nếu không thể thỏa mãn nhu cầu này của bản thân, thì cho dù nhiều tiền hơn nữa, chức to hơn nữa, sống cũng không ý nghĩa. - Đây chính là lý do lớn nhất khiến ngài đến trà thất? - Tôi to gan hỏi. - Nói thẳng ra, đàn bà làm nghề này, họ hiểu cách giúp cho đàn ông sướng. Đặc biệt là con bé Gạo Bồng Lai, không chỉ đẹp, đầy đủ điện nước, biết tạo hứng thú, mà còn có bản lãnh lợi hại không dễ tìm thấy ở những người phụ nữ khác. Cậu nói xem, người phụ nữ như vậy, lẽ nào tôi không đổ? Cũng chỉ có đàn bà như cô ấy mới thỏa mãn được nhu cầu sinh lý của tôi. - Tướng quân vừa nói vừa quay đầu lại nhìn vách tường - Hôm nay, các cậu điều cô ấy rời khỏi Am Tiền, sau này chỉ khiến tôi thêm bất tiện, cậu phải đi nói khó với tổng thất Kim Thành, mau điều cô ấy trở lại, hiểu chưa? - Vâng, - tôi không dám chậm trễ. - Con người của tôi, lúc nào cũng hết lòng vì việc công, tận trung báo quốc, không ngại vất vả gian nguy hoàn thành nhiệm vụ, tôi chẳng có thú vui xấu nào khác, chẳng qua chỉ là uống chút rượu, ăn ít thịt chó, và chơi gái. Những việc này chủ nhiệm, tư lệnh, thậm chí tổng tư lệnh cũng đều biết, nhưng họ 117 117