Page 300 - 陳長慶短篇小說集
P. 300
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Phó chủ nhiệm, ngài có thể dùng cách cũ - Tôi gợi ý cho ông - Giống như ở trà thất Am Tiền, đợi ở văn phòng quản lý trước, rồi bảo họ sắp xếp giúp ngài, còn không xong? - Tôi nói rồi đó thôi, cục Quân quan Sơn Ngoại đông người phức tạp. Cậu động não mà xem, Gạo Bồng Lai xinh đẹp như thế, thái độ phục vụ lại tốt, sau này nhất định có rất nhiều người mua vé của cô ấy. Bọn nhãi cấp úy đều là bọn chẳng học hành gì, biết gì về thường thức vệ sinh đâu. Thế thì hay ho rồi, để cô ấy bị chúng giày vò, không lây bệnh tình dục mới lạ! - Tướng quân lo lắng nói - Nếu bị nhiễm bệnh, sẽ lại lây sang cho người khác, cậu hiểu không? - Quân nhân cách mạng ở tiền tuyến, đao thương đạn pháo cũng không sợ, đổi lại, thì người dám đến mua vé ở trà thất cũng đâu có sợ gì bệnh tình dục! - Tôi cố ý. - Cậu đừng nhân dịp nói này nói nọ ra vẻ ta đây! - Tướng quân đáp, giọng không vui. - Tôi chỉ nói sự thực. - Tôi biện bạch, cũng âm mưu muốn làm ông xấu hổ - Phó chủ nhiệm ngài chẳng phải từng dính một lần, giờ vẫn không sao đó thôi. - Cậu không biết tôi uống bao nhiêu thuốc, tiêm bao nhiêu mũi? Thậm chí còn không dám về Đài Loan nghỉ phép, sợ lây bệnh cho vợ tôi. chữ “đi”. 116 - Nếu đã sợ, thì đừng... - Tôi không dám buông thêm một 116