Page 370 - 陳長慶短篇小說集
P. 370

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  đợi lúc chính ngọ đốt hương mời linh hồn anh Thiêm Đinh về nhân gian dùng cơm, sau hết thảy mới lại đốt ít giấy tiền vàng bạc cho anh tiêu dùng nơi âm giới. Tuy cũng nghe ít nhiều về hành vi càn rỡ của lão Tôn Rỗ, nhưng trong suy nghĩ của chị có lẽ lão chỉ chọn mấy nhà có cuộc sống tương đối sung túc mà thôi. Vì mỗi lần giỗ chạp họ đều chuẩn bị một bàn to các món ăn ngon, trước là cúng tế tổ tiên, sau thì cả nhà lớn nhỏ quây quần dùng bữa. Tôn Rỗ có một cặp mắt rất sắc, tìm ra được mấy nhà như thế thì chả sai, có ăn có uống, bảo đảm rượu thịt đủ đầy. Còn nhà chị? Hộ nghèo lại có tiền án như nhà chị, mà chị chỉ là người đàn bà yếu ớt chết chồng, kẹp nách hai đứa con, có ít rau cháo cúng cho họ cũng chả đáng cười trộm ấy sao? Ôi sao so được với những người có tiền chứ! Thế nhưng, suy nghĩ của chị rõ ràng không đúng, mà chị cũng chẳng hiểu lắm loại người như Tôn Rỗ. Khi chị vừa thắp nhang khấn vái trước bàn thờ chồng thì đã phát hiện có người thậm thụt bước vào, giơ tay véo mông chị một cái, quỷ râu xồm ấy chả phải ai xa lạ, chính là lão Tôn Rỗ. - Chị dâu, chị đang thắp hương à! - Dứt câu, lại véo chị một cái. - Bác đừng làm thế được không! - Chị Thiêm Đinh cũng chẳng nể mặt mũi gì nói luôn. - Chị chẳng thấy làm thế thì thân tình hơn à? - Lão Tôn Rỗ vừacườinhamnhởvừanói. 186 186 


































































































   368   369   370   371   372