Page 407 - 陳長慶短篇小說集
P. 407

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  thành vấn đề, thậm chí có người còn ra điều kiện “hai vai”, tức đứng ra lo việc sinh nhai của cả hai bên, và sau khi cưới có con trai, sẽ ưu tiên lấy họ mẹ, người đời gọi là “thuế heo mẹ”, số con cái còn lại lấy họ cha, nếu là như vậy, vừa có thể tiếp tục lo chuyện hương khói nhà họ Lý, thím Tú Xuân về già cũng có người chăm sóc, tiện cả đôi bề, nhưng thím không chấp nhận. Bà kiên quyết phải kén một chàng rể, không những là người chưa từng lập gia đình, mà còn phải thật thà, siêng năng, khỏe mạnh, cơ thể không khiếm khuyết. Tuy trước nay Võng Yêu Tử không hề lên tiếng đòi hỏi, nhưng thím Tú Xuân vẫn rất thận trọng, không những thăm hỏi khắp nơi, mà còn lựa chọn cẩn thận, bởi vì nó liên quan đến hạnh phúc cả đời của Võng Yêu Tử, cho nên cẩn thận vẫn hơn! Thế nhưng đàn ông con nhà đường hoàng ai lại chịu đổi họ vì vợ để ở rể nhà người? Cho dù bản thân bằng lòng nhưng khó mà thuyết phục cha mẹ vì sẽ bị mang tiếng “để người ta kén rể”. Tuy có người giới thiệu với thím Tú Xuân một sĩ quan về hưu, dù tuổi tác có lớn đôi chút, nhưng ông ta có một khoản lương hưu, cộng thêm tiền để dành nhiều năm, đều để trong ngân hàng ăn lãi suất, chỉ cần biết tiết kiệm, sau này không cần trồng trọt cũng không lo chuyện cơm áo; hơn nữa người xưa có câu “chồng già vợ trẻ là tiên”, một khi nên duyên nên phận, chắc chắn là hạnh phúc rồi! Nhưng Võng Yêu Tử mới mười bảy tuổi, còn ông ta ở tuổi tri thiên mệnh, lớn hơn đúng ba mươi ba tuổi, đáng tuổi làm cha nó, sao có thể tác hợp cho họ thành vợ thành chồng? Nếu đúng như vậy, thím chắc chắn mang tiếng “hại chết đời con gái”. Vì vậy, thím Tú Xuân không đồng ý. 223 223 


































































































   405   406   407   408   409