Page 221 - 陳長慶短篇小說集
P. 221

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  trên tư thế của một quý bà thành danh trong kinh doanh để đối xử với tôi. Tất cả đều tự nhiên, đều dựa trên một tình bạn bất biến. Nếu tôi là người Kim Môn tiêu cực ngạo đời, có lẽ, hôm nay tôi không thể nhận được cách đối xử như thế này. Và nó cũng khiến tôi thể nghiệm được trong cuộc đời này, dù số phận và hoàn cảnh của mỗi người khác nhau nhưng nhân cách là như nhau. Chúng tôi đơn thuần đối xử nhau bằng trái tim thẳng thắn và chân thành, hoàn toàn không phải là sự truy cầu về thể xác hay lợi dụng nhau. Lệ Mỹ đã không chống được men say, cô ấy vòng hai tay ôm lấy eo của tôi bằng một vòng ôm mềm mại ấm áp không chút kiêng dè, gối đầu trên đùi của tôi ngủ một giấc ngon lành như đứa trẻ nằm trong chiếc nôi của thời thơ ấu, không biết đến những khổ đau và hiểm ác của trần đời, chỉ cảm thấy sự ngọt lành và ấm áp. Tôi tự rót cho mình một ly rượu, nhưng lúc này đây, tôi chẳng còn phân biệt được mùi thơm của loại rượu Khổng Tống nữa. Nơi đất lạ, trong khách sạn hơn ba sao, dưới ánh đèn mê hồn, một người đẹp hiền lành đang nằm trong lòng tôi, tôi cảm thấy bao nhiêu niềm hạnh phúc trong cuộc đời đều ngưng kết trong lòng mình. Nếu lúc này là thời khắc giữa sự sống và cái chết, và nếu được lựa chọn, tôi thà chọn điều sau để được ngậm cười bước lên cõi trời xa thẳm mà chẳng cần phải quay đầu hối tiếc. Tôi nhấp một ngụm rượu, ngửa đầu ra sau ghế sô pha, hai mắt khép hờ, chuyện cũ tưởng chừng như mây khói kia, cứ từng đợt từng đợt liên tục kéo qua trong đầu tôi... 37 37 


































































































   219   220   221   222   223