Page 224 - 陳長慶短篇小說集
P. 224

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Vương Lệ Mỹ. Thành phố Hải Khẩu tỉnh Hải Nam. Tốt  Giở đọc hết cả cuốn sổ lý lịch những người làm công ở trong đó, chỉ có ba người tốt nghiệp trung học, có phải vì thế mà số phiếu vào phòng của cô ta cao chăng? Hay là còn có nhân tố gì khác? Tôi cầm lấy bảng ghi chép bán phiếu, bảo người quản lý đưa đến phòng số 12. Vừa bước vào cửa, một luồng nước hoa rẻ tiền xộc thẳng vào mặt, tôi dụi dụi mũi, mở to mắt, đúng thật Vương Lệ Mỹ đó là một tiếp viên khác thường, dung mạo thanh tú, khí chất hơn người, từ bên giường đứng lên cười ngọt ngào, với giọng hiền hòa, nói: nghiệp trung học. Sinh ngày 24 tháng 3 năm 1948. - Mời ngồi. - Cảm ơn. – Tôi khẽ hướng về cô ấy gật gật đầu. Khi người quản lý nói rõ ý định của tôi đến đây, ngay lập tức cô ta rút từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp loại phiếu thường màu vàng và loại phiếu tăng ca màu đỏ. Qua sự xét hỏi của tôi, cô ta hoàn toàn không có gì là không phù hợp. Tôi bảo người quản lý lánh đi một lát. Và hỏi cô ta vài việc liên quan đến quản lý, cô ta đều trả lời tường tận, đồng thời không có chỗ nào không khiến tôi hài lòng. Tôi bảo cô ta ký tên lên biểu kiểm tra để làm chứng, ba chữ “Vương Lệ Mỹ” nét viết linh hoạt tròn đẹp khiến tôi cảm thấy bội phục. Với điều kiện của cô ấy, lấy được nhiều phiếu đến, rõ ràng không còn chỗ để tôi hoài nghi. Chợt nhiên tôi phát hiện trên tủ áo của cô ta, để một chiếc kệ gỗ, trên bày khá nhiều sách. Tôi tự nhiên bước lại gần nhìn, tôi phát hiện loại sách mà cô đọc rất rộng, có cả cuốn sách mà không dễ 40 40 


































































































   222   223   224   225   226