Page 225 - 陳長慶短篇小說集
P. 225
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH gì xem được đó là cuốn Tâm lý học văn nghệ, một cuốn sách mỹ học phân nhánh triết học của Chu Quang Tiềm, học giả đang ở Đại lục viết. Cũng vì ông đang ở tại Đại lục nên bị liệt vào hàng các “tác giả theo giặc”, tác phẩm của ông như: Mười hai bức thư gửi thanh niên, Bàn về cái đẹp, Bàn về Văn học, Bàn về sự tu dưỡng... tất cả đều bị liệt vào hàng sách cấm. Trong thời buổi giới nghiêm, quân quản, người mang theo loại sách đó, một khi bị đơn vị an ninh phát hiện sẽ bị khép vào tội không nhẹ. Nếu bị khép vào tội tuyên truyền cho giặc, đương sự cũng không thể chối cãi được. Tôi thuận tay lấy nó xuống, giở giở vài trang. - Cô rất thích đọc sách nhỉ? – Tôi quay đầu khẽ hỏi. - Ông nghĩ là những người tiếp viên như tôi không thể đọc sao? – Cô ấy thu lại nụ cười lúc trước, hỏi vặn tôi. - Không, không, tôi không có ý đó? – Tôi xua tay, vội đặt sách về chỗ cũ. Cầm lấy giấy tờ kiểm tra vội bước ra ngoài. Tuy nhiên, quyển sách Tâm lý học văn nghệ là sách mà tôi rất muốn đọc nó, nhưng điều khiến tôi không hiểu nổi là Thư viện Minh Đức bộ phòng vệ Kim Môn dù có cả ngàn vạn sách cũng không tìm thấy cuốn sách đó. Lý do cuốn sách khiến tôi chú ý bởi trong quyển Sự uyên áo của nghệ thuật, giáo sư Diêu Nhất Vi đã nhiều lần nhắc đến vì thế tôi muốn được đọc để ấn chứng một lần. Bởi vậy, ý nghĩ mượn sách của một nữ tiếp viên không ngừng xoáy trong não tôi, song tôi vẫn không đủ dũng cảm để nói ra. Trong lòng tôi đầy những mâu thuẫn và chán nản. 41 41