Page 275 - 陳長慶短篇小說集
P. 275

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH thằng đàn ông cùng ngồi quanh một bàn, thì không khí chắc  chắn sẽ hơi đơn điệu. Tôi mang một bình Ích Thọ tửu, cùng tổ trưởng đến trung tâm Văn Khang. Sĩ quan trưởng đã sắp xong bát đũa, tướng quân, đội trưởng và cô Nhan đã an tọa, món thịt chó thơm ngào ngạt rất nhanh được dọn lên. Khi tôi mở nắp bình để rót đầy ly cho tướng quân, ông lim dim cặp mắt hình tam giác, khó giấu nổi sự hài lòng, thuận tay nâng ly rượu, chẳng còn thấy sự tồn tại của ai khác, tự mình hớp luôn một ngụm, rồi lại dùng đũa lật tới lật lui, gắp đầy một bát toàn những miếng thịt ngon, bắt đầu ăn như hổ đói. Chỉ thấy ông cứ một miếng thịt một ngụm rượu, ăn uống vô cùng vui vẻ. Cách tướng quân uống rượu vốn đã vang danh khắp chốn, hôm nay được dịp tận mắt trông thấy tướng ăn của ông, quả thực khiến người ta không biết nói sao. Rượu được tam tuần, môi ông đã bóng loáng những mỡ, bọt mép trăng trắng sùi ra hai bên, rượu chảy xuống cả chiếc cằm nần nần thịt, chốc chốc lại dùng đũa hoặc ngón tay chọc vào miệng, kéo từ kẽ răng ra mấy mẩu thức ăn thừa, sau đó chùi vào bàn. Cái động tác buồn nôn này chắc chỉ có tướng quân bách chiến mới làm ra được. Nhưng quanh bàn toàn là thuộc hạ của ông, ai dám nói tướng ăn của ông không được văn nhã lắm. Tướng quân đã hơi say, đôi mắt đầy tia máu đỏ nhìn xoáy vào cô Nhan phía đối diện. Từ trong ánh mắt háo sắc của ông, dáng vẻ anh Trư lộ ra rất nhanh khiến người ta phát tởm. 91 91 


































































































   273   274   275   276   277