Page 277 - 陳長慶短篇小說集
P. 277

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Cô ngồi sang đây - Tổ trưởng bên cạnh tướng quân đứng lên, đưa ghế ra, mặt không biểu cảm gì, nói với cô - Đừng phụ tấm lòng của phó chủ nhiệm. Đội trưởng lắc lắc đầu, cười khổ. Cô Nhan đứng lên, buộc lòng phải đến bên tướng quân, vừa ngồi xuống thì tướng quân đã chộp ngay lấy tay cô, lim dim mắt, chăm chú nhìn kỹ một lúc, sau đó khẽ ve vuốt mu bàn tay, cọ cọ vào lòng bàn tay, hưng phấn nói với mọi người: - Các vị xem đôi tay này, vừa trắng vừa mềm, cả đời tôi còn chưa bao giờ được sờ vào một đôi tay con gái mềm mại mịn màng đến thế này! Nụ cười trên gương mặt cô Nhan vụt tắt, trong lòng dâng lên một cảm giác bất mãn và bị sỉ nhục. Cô giật mạnh tay, quầng mắt đỏ lên, trừng mắt nhìn tướng quân một cái, rồi quay về ngồi lại chỗ của mình. - Sao thế? Không vui à? - Tướng quân lập tức thay đổi sắc mặt, chỉ vào quân hàm của mình, hất mặt nói - Chức của tôi cao thế này, tuổi cũng lớn thế này, chả lẽ tôi còn sàm sỡ cô? - Phó chủ nhiệm xin đừng giận - Đội trưởng vội cười vuốt - Cô Nhan này tuổi trẻ, không hiểu chuyện, đừng trách cô ấy. - Đàn bà kiếm ăn bằng cách múa may hát hỏng ở mấy đội nhạc nhẽo thì có gì ghê gớm, tôi thấy thiếu gì đàn bà đẹp! - Tướng quân nhìn lên trần nhà, nói giọng khinh thường - Đừng đánh giá mình cao quá! 93 93 


































































































   275   276   277   278   279