Page 278 - 陳長慶短篇小說集
P. 278
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Anh đưa cô Nhan về đội trước đi. - Tổ trưởng bảo tôi. Cô Nhan tuy có chút thất sắc, song vẫn lễ phép cúi chào mọi người. Tôi vừa đưa cô ra khỏi cổng lớn của trung tâm Văn Khang, cô liền bật khóc. - Đừng để tâm đến loại người đó - Tôi an ủi cô. - Anh không thấy hắn coi tôi như cái gì sao, chẳng lẽ người múa hát trong đội nhạc thì không phải là người? - Cô nghiến răng rủa - Lão già dê, sớm muộn cũng bị báo ứng! - Cô yên tâm, nếu ông ấy không biết tiết chế, cứ uống rượu rồi dăm ba ngày lại chạy tới trà thất một lần, dính lấy Gạo Bồng Lai không rời, thì dù trời không phạt, ông ấy cũng có ngày nhiễm phải bệnh giang mai. Lúc đó, cho đám vi trùng độc hại ấy gặm nhấm dần lão Trư kia cũng được! - Tôi nói, có chút kích động. - Gạo Bồng Lai? - Cô hỏi giọng thắc mắc - Ai là “Gạo Bồng Lai”? - Là tiếp viên ở trà thất Am Tiền. - Tôi giải thích với cô - Vốn tên cô ấy là Hoàng Ngọc Tiêu, doanh thu cô ấy mang về rất cao, rất nhiều quan lớn mua phiếu của cô ấy, thậm chí còn ghen tuông đánh lộn lẫn nhau vì cô ấy. Tướng quân họ Trư của chúng ta chính là khách quen đặc biệt. - Thật có chuyện này? - Cô kinh ngạc. - Tôi đã bao giờ nói dối cô đâu - Tôi thành thực đáp - Vì chuyện trà thất và Gạo Bồng Lai, tôi vẫn thường bị gọi đến căn 94 94