Page 294 - 陳長慶短篇小說集
P. 294

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Quý quan thật là gan to bằng trời, dám “vào trước” tướng quân. Tiền đồ trong quân của anh kiếp này chắc chắn là vô cùng “tối lạn”! - Mẹ nó chứ, tôi tưởng khuya thế này rồi sẽ không gặp người quen, mới đến mua cái vé rồi đi trực gác, ai dè gặp quỷ! - Anh có chút lo lắng - Thật là xui xẻo tám đời! - Đừng để tâm làm gì - Tôi an ủi anh - Mua vé theo quy định, chứ đâu phải chơi miễn phí. Ông ấy đến được, sao anh không đến được? - Nói thì nói vậy, - anh vẫn có chút suy nghĩ - Đâu phải mới quen biết ông ta, cục Chính chiến ai không hiểu ông ta là người thế nào. Quan trên mà đắm chìm trong tửu sắc, lòng dạ hẹp hòi, thủ đoạn lại vô cùng cay độc. - Không nghiêm trọng vậy đâu, có giỏi thì đến văn phòng cho ông ta dạy dỗ! - Tôi nói giọng bất cần - Không sợ quý quan anh đây chê cười, chứ tôi vẫn thường bị gọi đi “cạo đầu” vì chuyện của trà thất và tiếp viên đấy. - Nghiệp vụ của các anh chẳng phải do phó chủ nhiệm Thạch quản lý sao? - Anh hỏi vẻ khó hiểu. - Anh hai, người ta là tướng quân. - Tôi nói giọng châm chích - Bên ngoài có vẻ lếch thếch chẳng thiết tha gì, chứ uống rượu vào, ăn thịt chó vào, lại bàn đến gái nữa là thôi, tinh thần phơi phới! Nếu tôi đoán không nhầm, ông ta chẳng thích thú gì cái nghiệp vụ mình quản lý, chỉ quan tâm nhất đến trà thất. 110 110 


































































































   292   293   294   295   296