Page 295 - 陳長慶短篇小說集
P. 295

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Chủ nhiệm đáng lẽ phải phân ông ta chăm lo nghiệp vụ tổ 5  mới phải. - Mẹ nó, thấy tôi mua vé của Gạo Bồng Lai thì không vui à, thật quá nhỏ nhen! - Anh hơi phẫn nộ - Có gia đình rồi, lại còn thường xuyên đến trà thất, cắn chặt lấy Gạo Bồng Lai không chịu nhả, không bằng lũ độc thân này, lại còn đê tiện! Ngon thì cưới về làm vợ bé đi, sau này chẳng ai tranh đâu! - Quý quan anh đừng quá lạc quan - Tôi cười nhắc nhở anh - Gạo Bồng Lai tuy ngon, nhưng ăn nhiều quá cũng có tác dụng phụ, khó tiêu đấy, chớ để bị mắc vào! - Điểm này lão đệ yên tâm - Anh đắc ý nói - Anh đây hai mươi mấy tuổi vào lính, đi khắp chốn vui chơi của Đài Loan, Bành Hồ, Kim Môn và Mã Tổ, chưa từng dính chưởng! - Tướng quân thì không may mắn như anh rồi. - Cái gì - Anh hớn hở - Lão dính chưởng rồi? - Bị Gạo Bồng Lai lây cho đó. - Tôi hơi nhiều chuyện. - Sao cậu biết? - Anh ngạc nhiên hỏi. - Chẳng lẽ anh không biết, tướng quân là “tri giao” với tôi mà! - Hóa ra các người cùng hội cùng thuyền! - Anh chỉ tôi cười cười, rồi lại nghiêm mặt nói - Ông trời có mắt, người đã có gia đình lại đắm chìm trong sắc dục với tiếp viên, thật là quả báo! 111 111 


































































































   293   294   295   296   297