Page 297 - 陳長慶短篇小說集
P. 297

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH hoặc một mẩu giấy nhỏ của ông, thì việc muốn điều một thiếu tá nhìn chướng mắt quả thật dễ như trở bàn tay. Nói tóm lại, thiếu úy Trương thật ngàn vạn lần không nên làm “tiên phong” trên chiếc giường kêu cót két đó, hơn nữa thời gian “tác chiến” lại quá dài, làm dấy lên tinh thần “cách mạng”. Có phải vì vậy mà chọc giận tướng quân, hay do nhân tố khác, thì chắc chỉ có tướng quân biết, trời biết mà thôi.  Mấy chuyến tàu liên tục cập bến đã mang lại cho trà thất nguồn tiếp viên mới trẻ trung xinh đẹp, theo quy định phải ưu tiên phân đến trà thất Am Tiền. Việc thay thế người cũ, bổ sung chỗ thiếu đều do tổng thất Kim Thành phụ trách, điều động lần lượt những tiếp viên đã phục vụ thời gian khá dài tại một địa điểm, để binh sĩ có chút cảm giác tươi mới. Trong đợt điều động này, Gạo Bồng Lai được điều đến trà thất Sơn Ngoại của cục Quân quan, tôi nhìn công văn báo cáo xác minh của tổng thất Kim Thành mới biết. Tuy tướng quân từng căn dặn không được điều động tiếp viên này, nhưng quyền nằm trong tay tổng thất Kim Thành, đồng thời theo quy định, điều động trước rồi mới có công văn báo cáo xác minh, nếu can thiệp quá sâu hoặc đi năn nỉ thì thực tình vi phạm nguyên tắc với đơn vị cấp trên. Nhưng tự tôi cũng biết, phải chuẩn bị tâm lý cho việc không hay sẽ xảy đến. 4. Vậy mà, một ngày, hai ngày, ba ngày, năm ngày trôi qua rồi, vẫn không thấy tướng quân gọi tôi đến giáo huấn. Trong 113 113 


































































































   295   296   297   298   299