Page 296 - 陳長慶短篇小說集
P. 296

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Được rồi, đừng lằng nhằng nữa - Tôi nhắc anh - Mau đi trực gác đi, chút nữa tướng quân ra, thấy anh còn ở đây, chắc chắn lại sinh chuyện! - Cậu xong việc nhanh thế? - Trương thiếu tá hỏi ngược lại tôi, rồi thấp giọng nói - Gạo Bồng Lai từng lén mách với tôi, tướng quân không chỉ đủ chiêu trò, mà uống rượu vào rồi, còn có những động tác rất biến thái rẻ tiền. Nói thẳng ra, tuy Gạo Bồng Lai là kỹ nữ, nhưng vẫn có nhân cách và sự tôn nghiêm, vì muốn kiếm sống ở đây, không thể không chiều theo tướng quân, để ông ta mặc sức hoành hành. Hôm nay tôi phải xem xem các anh dọn dẹp thế nào, nếu thời gian vừa điểm, có thể mời được tướng quân ra cho đúng giờ, thì mới là anh hùng, còn không thể, thì là con chó! - Pháp lệnh và đặc quyền lúc nào chẳng ở hai đầu cán cân! - Tôi cười cười bất lực - Tôi đành chịu vậy! - Đếch dám, phải không? Người thừa hành công vụ như cậu, thật đều như con chó! - Anh nói vẻ khoái chí, vỗ vỗ tay. - Đừng đắc ý, cũng đừng vội kết luận. Ai mới thật là con chó còn chưa biết được đâu. - Tôi cười nhạt. Không lâu sau, bóng thiếu tá Trương đã biến mất khỏi khu vực doanh trại Vũ Dương. Chức mới của anh là lính chiến canh giữ Liệt Dũ(1). Cho dù anh có học vấn cao, đầy hy vọng lên chức trung tá, thế nhưng, tướng quân lại nắm giữ nghiệp vụ đội 1,3,4, mà nhân sự Chính chiến thuộc đội 1, chỉ cần một câu nói  1. Liệt Dũ, tức đảo Liệt, còn gọi là Tiểu Kim Môn. 112 112 


































































































   294   295   296   297   298