Page 345 - 陳長慶短篇小說集
P. 345

 Xe khách công cộng nhân dân 1Con gà trống trong chuồng vừa cất tiếng gáy o o, bên ngoài cửa sổ nắng mai đã vàng rực rỡ, nhưng trong nhà vẫn một màu u ám. Trời cuối thu sau tiết Hàn Lộ, không khí các buổi sớm tối khiến người ta có cảm giác mát mẻ. Thuận dụi dụi đôi mắt nhập nhèm, hất cái chăn bông cũ nát dính đầy dầu mỡ, bật người trở dậy trên chiếc “giường ngủ” được ghép từ mấy tấm phản. Chỉ thấy đôi chân cậu ta quơ qua quơ lại tìm kiếm trên nền nhà, trong vô thức, đôi bàn chân màu đồng cổ thuận đà xỏ vào trong đôi guốc mộc, tiếng guốc mộc lộc cộc phá tan cái tĩnh lặng của đêm thu dằng dặc. Cậu ta mò mẫm trong bóng tối đi về phía cửa, rồi dừng lại trước cái “ống bô” đóng bằng gỗ, kế đó móc cái thứ có tên khoa học là dương vật từ trong cái ống quần sọc rộng thùng thình ra, rồi nhắm 161 161 


































































































   343   344   345   346   347