Page 346 - 陳長慶短篇小說集
P. 346

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  thẳng vào cái ống bô ấy một cách hết sức tự nhiên, tiểu xồ xồ hết lượng nước tiểu tích lại cả đêm trong cái bàng quang, rồi lại dùng tay cầm lấy cái dương vật vẫy vẫy, để rũ sạch nước tiểu còn chưa thoát hết ra ngoài, tránh làm ướt quần. Sau khi trút được “bầu tâm sự”, cái bụng dưới căng trướng trong chốc lát đã được giải phóng, Thuận cảm thấy sảng khoái khó tả. Nhưng trong cái gian nhà kín mít đến mức bí bức kia, cái thứ nước tiểu sánh vàng đục ngầu đầy lưng lửng trong cái thùng ấy, vốn đã xộc lên một thứ mùi nghe mà lợm giọng, sau khi được Thuận cật lực tiểu vào, trong thùng lập tức có vô số bong bóng to nhỏ lập lờ nổi lên. Nước tiểu mới cũ trộn lẫn vào nhau, khiến cái mùi khó chịu càng thêm sực nức. Ở nông thôn theo kiểu truyền thống, hầu như nhà nào hộ nào cũng đều sẵn có loại “bô nhỏ” cho cánh chị em vệ sinh và “bô lớn” để cho cánh mày râu giải tỏa nỗi buồn. Hai cái thứ bô vệ sinh làm bằng gỗ này ở nông thôn có thể trông thấy khắp nơi, cái mùi phát ra từ chúng cũng thoang thoảng khắp chốn, hơn nữa nước tiểu và phân thải đều là chất dinh dưỡng không thể thiếu trong sản xuất nông nghiệp, cũng là nguồn phân bón chủ yếu của nhà nông. Điều buồn cười là nước tiểu trong các ống bô này, thường phải chờ đến khi gần đầy phè, mới xách đi đổ vào trữ trong “hầm phân”. Một khi trời vào hạ, không chỉ mùi hôi ngất trời, nếu vài ba hôm chưa được dọn sạch, còn thu hút cả tập đoàn ruồi nhặng nhờ nhờ vàng, còn dòi bọ thì lềnh bềnh bơi lội trong nước, có khi chúng lợi dụng trèo qua dây đai rồi bò nhung nhúc quanh miệng thùng. Cảnh tượng này, nông dân 162 162 


































































































   344   345   346   347   348