Page 374 - 陳長慶短篇小說集
P. 374
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Phú bước vào. Vì không muốn trẻ con hiểu nhầm, cũng tránh làm tổn thương Vạn Phú, chị chỉ đành nhịn xuống. - Phó trưởng thôn, ông cũng ở đây à - Vương Vạn Phú theo phép gật gật đầu với lão. - Nhà anh cứ sớm bảnh mắt đến được, lẽ nào tôi ban ngày ban mặt không thể đến à? - Tôn Rỗ cạnh khóe. Vương Vạn Phú là người trung hậu thật thà, trong lúc nhất thời chưa hiểu lão nói gì, nên chỉ cười cười, chả trả lời cũng không để bụng. Chị Thiêm Đinh mang thức ăn trên bàn thờ xuống bàn ăn, trẻ con cũng vừa xếp bát đũa xong, thì lão Tôn Rỗ cũng không khách khí, tự cầm lấy cốc rượu bắt đầu nhồm nhoàm ăn uống, nhăm nhăm vào đĩa thịt mỡ xào, cứ một gắp đũa lại chiêu hớp rượu, ra chiều thích thú lắm. Trong suy nghĩ của chị Thiêm Đinh, vốn muốn nhân ngày giỗ anh Thiêm Đinh, mua ít thịt xào tỏi với đậu phụ để cho bọn trẻ đói thịt lâu ngày được bổ sung tí đạm. Nhưng bây giờ xem cái cách lão Tôn Rỗ ăn thì rõ là khiến chị không sao hiểu nổi, thậm chí với những đứa trẻ được ăn đủ đầy có nhìn thấy cũng toét mắt. Vạn Phú càng cảm thấy choáng váng, làm sao mà một ông phó trưởng thôn tướng ăn lại khó coi đến vậy. Khi chị Thiêm Đinh nhìn lại đĩa thịt sắp trơ đáy, chị cũng không câu nệ nhiều, vội nhấc đĩa mang ít thịt sót lại chia đều cho hai anh em. - Chị dâu, nếu bọn trẻ đã thích ăn thế thì lần sau mua nhiều chút - Tôn Rỗ lại tợp ngụm rượu, sau đó dùng tay quẹt 190 190