Page 379 - 陳長慶短篇小說集
P. 379
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Nhưng chị cũng cần phải nâng cao tinh thần cảnh giác, trong các câu chuyện ngồi lê đôi mách trong thôn thì mấy chuyện về cá tính hành vi của đám sĩ quan xuất ngũ cũng biết ít nhiều. Cứ theo tính cách mạnh mẽ của họ mà nói, có một số người mà không đạt được mục đích thì họ có xu hướng làm bất cứ điều gì, trừ khi tìm được cơ hội báo thù, thậm chí sử dụng cả những thủ đoạn hung tàn để vu hại người thân của người ấy, hoặc lựa chọn kiểu đồng quy vu tận, lưới rách cá chết, kiểu hành xử này cũng nghe không ít. Nói tóm lại, trên đời này có rất nhiều việc không đơn giản như trong suy nghĩ của chị, lão Tôn Rỗ đã dám nói năng nham nhở không kiêng dè gì, ăn chực uống chực khắp thôn, lại còn quấy rối phụ nữ, nếu chẳng phải có ô dù che chở thì há rằng lão dám ngông cuồng như thế. Lẽ nào nắm được nhược điểm của người Kim Môn chân chất, lương thiện, đúng kiểu châm ngôn “ngựa ngoan dễ cưỡi, người hiền dễ khi”, vì thế nên lão mới được đàng chân lân đàng đầu, ham muốn đủ thứ, đụng đâu đắc tội đấy. Giả rằng gặp thôn dân hung bạo hơn lão thì lão cũng chả dám ngông nghênh láo xược như thế. Quả đúng thật, Tôn Rỗ chính là nắm được điểm yếu của người Kim Môn, lương thiện dễ bắt nạt, chỉ cần nói mấy câu quân pháp trong thời kỳ giới nghiêm thì mấy tội danh hư cấu không thật úp lên đầu họ, thì chả có người nào mà không ngoan ngoãn nghe lời. Thậm chí đụng phải mấy hôm nhà họ có giỗ chạp hay cúng tế thần linh gì đó thì cũng có thể đàng hoàng mà chực được một bữa no, họ cũng chả dám lên tiếng chống đối, chẳng những thế có khi còn lôi hết rượu hiếm, món ngon ra mà 195 195