Page 381 - 陳長慶短篇小說集
P. 381

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  sống. Dù chỉ là nhìn chay, nhưng lão vẫn thủy chung cho rằng, chỉ cần nhìn thấy ắt sẽ ăn được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhưng lão cũng cần cảnh cáo Vạn Phú, không để cho hắn quá gần gũi chị được. - Vương Vạn Phú, chú nghe anh nói cho chú thủng nhá, chị Thiêm Đinh là một quả phụ, tục ngữ có nói: trước nhà quả phụ lắm thị phi, tốt nhất chú tránh xa chị ấy ra, đừng có tiếp cận gần quá, vì người ta có miệng thì sẽ thích ngồi lê đôi mách, lại thêm trò thêm mắm dặm muối nữa thì toàn mấy lời khó nghe, như vậy không tốt cho chị Thiêm Đinh, mà với chú là thanh niên chưa vợ cũng chả hay ho gì. Nếu để người ta biết chú và một phụ nữ góa chồng gần gũi nhau quá thì tương lai cũng chả ai dám gả cho chú. - Tôi chỉ là đứng trên góc độ chòm xóm mà giúp đỡ chị ấy, cũng chả làm gì cả! - Vương Vạn Phú giãi bày. - Chả làm gì á? - Tôn Rỗ nhướng mày lặp lại lời anh hỏi vặn. - Mẹ bố nhà chú lại còn cãi, cứ sáng bảnh mắt chú lại chạy qua tìm cô ấy làm gì? Mà lại còn ở trong nhà lâu thật lâu mới gánh được hai sọt rau đi ra, chú đừng cho rằng phó trưởng thôn tôi không biết nhá! Thật ra cô chú làm gì trong nhà tôi rõ rành rành, chỉ là không nhẫn tâm để mấy người khó coi thôi đấy ! - Bác đừng nói linh tinh! Tôi chỉ thuần túy là giúp chị ý gánh rau ra chợ bán, bác nếu không tin, chúng ta có thể mời chị ấy ra ba mặt một lời đối chứng. - Vạn Phú khó nhịn được ngọn lửa giận dữ, không buồn khách khí nói. 197 197 


































































































   379   380   381   382   383