Page 383 - 陳長慶短篇小說集
P. 383

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH can thiệp vào chuyện riêng của nhân dân nhá! Điểm này bác đã  hiểu chưa? - Xem xem mẹ chú ngu chưa kìa, lại vẫn còn cãi bướng. Tôn Rỗ hạ giọng, cũng không còn khoa trương, ngông cuồng như lúc đầu. Hay lão thấy Vạn Phú cũng chả phải loại dễ chọc vào, thậm chí lời anh nói câu nào cũng có lý lẽ, xem ra không dọa nạt được ngữ này, xử lý không khéo lại bị nó đâm ngược một dao ấy chứ. - Nếu bác nghĩ tôi ngu, vậy thì bác sai lè lè rồi nhá, đừng quên khôn quá hóa dại, tôi nói lý lẽ với cái loại không hiểu lý lẽ như bác thì cũng đừng cho là tôi cãi bướng nhá. Vì bác cũng chả phải là sĩ quan tư lệnh gì, tôi tôn trọng cái chức phó trưởng thôn của bác, nhưng nó cũng chả phải là chén cơm vàng đập không vỡ đâu đấy. Nếu bác còn không tỉnh ngộ, chúng ta cứ thử xem xem nhá! Vương Vạn Phú không chỉ làm một tràng, mà cũng chả nể nang gì buông luôn lời cảnh cáo. Không ngờ lão Tôn bình thường ghê gớm là thế mà lại chả dám nói gì nữa. Từ lúc lão đến cái thôn này làm phó trưởng thôn, gần như muốn gì được nấy, muốn ăn có ăn, muốn uống có uống, người dân cũng cũng không phải không nghe lời, gọi dạ bảo vâng. Nhưng hôm nay như gặp phải quỷ, rõ ràng là một đội viên dân quân chịu phục tùng, hôm nay lại dường như biến thành kẻ chỉ huy quay lại dạy dỗ lão, xem ra chỉnh thằng này cũng không dễ dàng lắm. Nhưng mỗi lần nghĩ đến nó gần gũi chị quả phụ xinh xinh kia, vị ghen tức trong lòng lại trồi lên loen loét, chỉ cần thằng đó tránh xa chị ra thì lão đã có cơ hội xán đến rồi. 199 199 


































































































   381   382   383   384   385