Page 385 - 陳長慶短篇小說集
P. 385

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  - Cơ bắp to thì có chỗ lợi của có cơ bắp, ví như, nếu đánh nhau thì bác chả đánh thắng tôi nổi đâu; muốn đấu vật bác cũng chả vật lại tôi; so vật tay thì bác thế nào mà thành đối thủ của tôi được. Vốn tưởng phó trưởng thôn như bác đi lính cả đời thì ít nhiều cũng có tí kiến thức, không ngờ so với loại vớ vẩn như tôi thì cũng chả kém mấy tí. Nói một câu thẳng thắn, nếu tôi với bác mà cùng đi lính, nếu cứ theo thể trạng mà nói thì bác có thể làm đến đội trưởng, tôi đây đã lên đến chức liên đội trưởng rồi, bác có tin không? Vương Vạn Phú nói xong còn tự cười to mấy tiếng. - Đ.m nhà chú, nếu có thể làm lính thì chú chỉ có thể làm lính hậu cần cho ông, mỗi ngày ông bắt chú bưng nước rửa chân, giặt đồ lót với tất thối. Muốn làm liên đội trưởng à, về nhà mà nằm mơ đi con ạ! Tôn Rỗ khẩu khí lớn thế, chiếm được tí thượng phong thì quay đít rời đi. Vốn tưởng dùng mấy câu hù dọa được Vương Vạn Phú, tách nó tránh xa chị quá phụ xinh xinh, chẳng ngờ đá phải tấm sắt cứng. Mỗi câu nó nói không ít thì nhiều đều có đạo lý cả, bản thân mình cũng là loại vớ vẩn chữ bẻ đôi không biết, người thì vừa béo vừa lùn, lại thêm quả mặt rỗ, nếu không phải là nhờ đồng hương nâng đỡ suốt thì có cao lắm cũng chỉ làm đến chức đội phó, làm gì được chức đội trưởng. Sau khi xuất ngũ cũng chỉ dựa vào tiếng tăm sĩ quan lão thành mà đi nhờ vả khắp nơi mới làm được chức phó trưởng thôn này. Nhưng lão đã ăn chực bén mùi, biết người đảo Kim Môn dễ bắt nạt, đòi dăm cốc rượu uống bọn dân đảo có cho tiền 201 201 


































































































   383   384   385   386   387