Page 386 - 陳長慶短篇小說集
P. 386
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH cũng không dám từ chối, mỗi lần đều là cơm no rượu sau mới phẩy đít ra về. Duy nhất chính là chị quá phụ xinh xinh không hiểu chuyện, đã dám không cho uống rượu, lại còn hắt rượu lên mặt lão, món nợ này ông đây ghi nhận. Sẽ có một ngày, rồi sẽ có một ngày, ông không tìm cơ hội lột quần mày thì đừng trách ông nhá! Đến lúc đó hy vọng thằng rùa rụt đầu Vương Vạn Phú đừng có xuất hiện phá rối, ông đây không cưỡi được mày thì không trôi cục tức này, cho cái lỗ nhà chị biết thế nào là lợi hại của Tôn Rỗ ông đây, sau này có mà suốt ngày mua rượu mời ông nhá. Tôn Rỗ cứ tự nghĩ, tự tưởng tượng, rồi tự cười trộm. Nhưng chuyện lại phát triển theo hướng ngược lại, tính toán chắc mười mươi của lão lại thành tính nhầm, 2 x 2 không phải bằng 4 mà là 5, 2 x 3 chẳng bằng 6 mà lại ra 7, cũng vì vậy mà lão lại lần nữa như đá phải tấm sắt. Có một ngày, bão vào, gió to mưa lớn, thôn dân đều đóng chặt cửa nẻo, phòng bão đổ bộ lên đảo. Tối đó, Tôn Rỗ lúc ở văn phòng thôn cũng đã uống hơn nửa lít rượu trắng, chưa say, nhưng hơi rượu bốc lên rừng rực trong người, khơi gợi ham muốn chưa từng có của lão, trong đầu chỉ hiện lên đôi gò cao vút và cặp mông tròn lẳn của chị góa phụ. Bâygiờlàlúcnửađêmgiómưavầnvũ,còncóaiđộimưa nhàn nhã ngoài đường chứ. Sau khi lại uống thêm hai cốc rượu ủ, lão tự cho rằng hôm nay là cơ hội tốt nhất, cư dân trên đảo có thói quen ngủ sớm, chỉ cần mình cẩn thận thì chẳng ai biết được. Nghĩ thế lão quyết định qua 9 giờ, nhân lúc mưa gió bão bùng đêm hôm vắng vẻ, đến nhà chị góa phụ xinh xinh kiểm tra hộ khẩu. 202 202