Page 388 - 陳長慶短篇小說集
P. 388

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  thì trong bụng Tôn Rỗ ngùn ngụt một ngọn lửa, mày là cái thá gì, tự mình không cân xem được mấy lạng mà dám giảng lý lẽ với ông. Nếu để thằng đó biết đêm nay chị góa phụ xinh xinh của nó lên giường với lão thì có mà ngưỡng mộ bằng chết. Nhưng chỉ ngưỡng mộ không thôi thì đã là gì, trong thời điểm khốn khổ lúc khói lửa ngút trời thế này, dễ gì mà kiếm được cục thịt mỡ màng như thế, ai xuất phát nhanh hơn thì kẻ đó thắng, ai ăn trước thì kẻ đó thơm mồm, chậm một bước thì chỉ tổ hít khói đỡ ghiền. Ha ha... đó chính là chỗ cao minh của Tôn Rỗ lão đây, Vạn Phú là thằng ngớ ngẩn sao so được với lão chứ? Lão càng nghĩ càng hưng phấn, sướng đến nỗi suýt quên luôn họ mình là gì. Từng trận gõ cửa cốc, cốc, cốc, cốc dồn dập vang lên, thêm vào tiếng gào: - Mở cửa, mở cửa nhanh, kiểm tra hộ khẩu, kiểm tra hộ khẩu này! Cuối cùng đã đánh thức chị Thiêm Đinh đang mơ màng trong giấc mộng, đến mấy đứa trẻ đang ngủ say cũng bị tiếng ồn ào phá giấc. Từ khẩu âm chị đã nhận ra giọng Tôn Rỗ, nếu đã là kiểm tra hộ khẩu thì chị cũng chả dám chậm trễ, vội choàng dậy mặc thêm quần áo, rồi nói vọng ra: 204 204 


































































































   386   387   388   389   390