Page 390 - 陳長慶短篇小說集
P. 390

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  không thôi, nên lại càng ra sức ôm chặt hơn, thậm chí đã muốn lột đồ của chị ra. Chí Kiên nhìn thấy anh em nó không cứu nổi mẹ nó, vội mở cửa lao vào trong mưa gió tìm cứu viện, người nó nghĩ đến đầu tiên lại chính là chú Vạn Phú. Sau khi nghe thằng bé mấy câu thuật lại sự việc, Vương Vạn Phú nắm lấy bàn tay nhỏ bé của thằng bé, ba chân bốn cẳng đội mưa gió chạy đi ứng cứu. Trong lúc đó lão Tôn Rỗ nổi máu dâm dê che mờ cả suy nghĩ đã xé được áo ngoài của chị, tay trái ôm chặt lấy eo, tay phải sờ loạn bộ ngực của chị. Vạn Phú lao đến như tên bắn, chẳng nói chẳng rằng cho ngay một bạt tai vào mặt lão, rồi vội lôi lão ra, sau đó thuận thế bẻ quặt tay lão ra sau lưng. Chỉ thấy Tôn Rỗ nhăn mày la “ối ” một tiếng, rồi lão cảm thấy từng cơn đau đớn từ tay mình truyền đến, tay như sắp bị bẻ gãy đến nơi. Nhưng Vương Vạn Phú nào có dễ buông tha lão, một tay vẫn giữ chặt cánh tay lão, một tay nhấn đầu lão xuống, cũng chẳng quản đang ở trước mặt phụ nữ và trẻ con lôi hết những từ ngữ thô tục ra chất vấn lão: - Con c. nhà mày, tao chưa từng gặp ai bại hoại như cái loại mặt dày nhà mày, lại còn dám nhân đêm mưa gió mà đến cưỡng bức phụ nữ à! Mày không muốn sống nữa đúng không? Quỳ xuống cho tao! Tôn Rỗ bất phục thì anh lại nhấn thêm lực, rồi hướng ngay mông lão mà cho một cú sấm sét, thêm một cú thụi vào bụng lão. 206 206 


































































































   388   389   390   391   392