Page 420 - 陳長慶短篇小說集
P. 420

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  hiểu anh, đều là kẻ thù của anh, anh ta hoàn toàn không muốn nói chuyện với họ. Làm rể nhà này là lựa chọn sai lầm của anh ta, ngoài việc bị người đời chê cười, bản thân cũng không thể ngóc đầu dậy, chuyện đồng ruộng nặng nhọc càng làm anh ta mệt nhoài. Cái nhận được chỉ là sự thỏa mãn tình dục nơi người vợ, nó giúp toàn thân lẫn tâm trí anh ta thoải mái và khoái cảm vô cùng. Đây có lẽ là cái anh ta nhận được lớn nhất khi phải đổi họ ở rể làm con người khác! Nhưng hình như đây cũng là cái giá để đổi lại sự khinh khi của người đời, bán rẻ sức lao động, bị người đời trêu chọc... Dù sao mẹ con họ cũng là người tế nhị, không dám đòi hỏi anh ta quá đáng, nếu không anh ta nhất định xới tung căn nhà này, kể cả gà chó cũng chẳng được yên. Đã đổi họ ở rể, mặt mũi không còn, không ai tôn trọng, anh ta còn sợ gì nữa chứ? Cólẽ,trênthếgiannàykhônggìbỉổihơnởrể,thếmàanhtacứ đi vào con đường cùng đó, muốn đổi đời ư, khó đấy! Thậm chí hoàn toàn không thể. Trừ khi bà lão sớm lìa đời, ruộng vườn, nhà cửa thuộc về anh ta, thích lên núi thì lên núi, thích ngủ thì ngủ, không ai quản lý được. Lúc đó, Lý A Quý chính là ông lớn, mụ vợ mặt vàng(1) Võng Yêu Tử làm gì được anh ta? Quý cũng có suy nghĩ riêng, hơn nữa hiện tại không ai làm gì được anh ta, tương lai càng không. Nhìn Quý đặt chén nước bùa lên bàn rồi quay người đi, thím Tú Xuân cũng lắc đầu  1. Mụ vợ mặt vàng: Phấn trang điểm của phụ nữ ngày xưa có nhiều chất chì mang tính độc, sử dụng lâu ngày sẽ làm vàng da mặt. Dùng từ này vừa có ý chê người vợ xấu xí vừa biểu thị ý coi thường. 236 236 


































































































   418   419   420   421   422