Page 419 - 陳長慶短篇小說集
P. 419
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Mẹ đừng lao tâm phí sức nữa. Với tính cách khác người của ảnh, sao có thể uống chén nước bùa này? Nói không chừng còn nhầm tưởng mình hại ảnh. – Võng Yêu Tử nói trong lo lắng. - Hai tấm bùa này mẹ thật lòng cầu khẩn từ thần linh, nghe nói linh nghiệm lắm. Bất kể thế nào, bằng mọi cách phải cho nó uống, để con sau này không bị tức vì nó nữa. – Thím Tú Xuân nói rất tự tin. - Nếu chỉ là nước bùa, ảnh nhất định không uống. Hay là đem đốt thành tro hòa vào cháo, để khi ảnh không chú ý nuốt cùng với cháo. Vậy có được không? – Võng Yêu Tử hỏi. - Nước bùa nhất định phải là bùa ngâm trong nước sôi, làm sao có thể trộn với cháo được. Nếu làm trái ý thần linh sẽ không có tác dụng. – Thím Tú Xuân nghĩ một hồi rồi nói tiếp: Vậy đi, để mẹ ngâm trong nước sôi trước rồi hẵng tính. Thím Tú Xuân lấy một cái chén nhỏ, để bùa trong chén rồi đốt, chẳng bao lâu thì biến thành một nhúm tro đen, sau đó cho vào nửa chén nước sôi, dùng đũa khuấy đều. Khi Quý từ trên núi trở về, bà vội vã bưng đến cho nó và nói: - Con à, chén nước bùa này mẹ cầu xin thần linh cho con đó, uống xong sẽ được bình an. Con uống nhanh đi! Quý nhận lấy mà không thèm nhìn xem đó là thứ gì, rồi đặt chén lên bàn, sau đó không nói không rằng bước thẳng vào phòng. Không ai biết anh ta đang nghĩ gì, thậm chí ngay cả anh ta cũng không biết, tại sao gặp hai mẹ con là thấy chướng mắt, thấy mà ghét. Trong suy nghĩ khác lạ của anh ta, họ đều không 235 235