Page 421 - 陳長慶短篇小說集
P. 421

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  không biết phải làm gì. Cho dù như vậy, thím vẫn cầu mong thần linh giúp Quý thoát cơn mê muội, để anh ta nhanh chóng làm lại con người mới, đừng để mỗi ngày vác cái mặt khó chịu như đứa trẻ lên ba, không chỉ làm người khác khó chịu, còn làm người trong làng cười chê. - Mẹ ơi, ảnh không uống đâu! Mẹ đừng phí công vô ích. – Võng Yêu Tử khuyên bà. - Võng Yêu Tử, mẹ chỉ làm được như vậy, sau này phải xem số con như thế nào thôi! Thím Tú Xuân nói xong, đôi mắt ửng đỏ, có phần nghẹn ngào, bất giác tự hỏi: Việc thím kén rể cho Võng Yêu Tử, nói cho cùng là đúng hay sai? Vốn muốn tìm cho con một người đàn ông đáng tin cậy, để chúng có thể xây dựng một gia đình hạnh phúc, mai sau sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường. Võng Yêu Tử đang mang thai, không lâu nữa sẽ có một sinh linh chào đời, nhưng gặp thằng rể tính tình ngang bướng, khỏi phải nói là chịu áp lực tinh thần đến dường nào. Nếu vẫn kéo dài như vậy, cuộc đời thím còn gì gọi là hạnh phúc? Một đứa con gái hiền lành ngoan ngoãn làm sao có thể chịu đựng được sự ngược đãi tinh thần và bị người chồng vô tâm làm cho đau đớn? Than ôi, tất cả sai lầm đều do bà già này gây ra! Thím Tú Xuân càng suy nghĩ càng cảm thấy tủi hận trong lòng. Thế nhưng, dù có tự trách thế nào thì mọi thứ giờ đã quá muộn, hy vọng duy nhất là thần phật hiển linh, thôi thúc Quý uống ly nước bùa, sau đó thay đổi triệt để không còn những hành vi xa lánh người khác và đồng tâm hiệp lực với Võng Yêu 237 237 


































































































   419   420   421   422   423