Page 423 - 陳長慶短篇小說集
P. 423

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  không loại bỏ tính nết quái gở của nó còn khó nữa là! Tin rằng không bao lâu, vợ chồng chúng nó tất có cuộc sống hạnh phúc, mang lại không khí vui tươi cho cả gia đình. Nhưng thím Tú Xuân đã xem thường đầu óc của Quý, khi anh ta mở nắp bình chuẩn bị uống nước, một mùi hương trầm nồng nặc bốc ra. Trong đầu chợt nghĩ, nhất định do bà lão ấy nhúng tay, sau khi nở nụ cười nhạt, anh ta đậy nắp lại mang bình nước về nhà. Vừa bước vào cửa, anh ta không nói lời nào mở nắp bình nước, đổ ào nước sôi trong bình xuống đất ngay trước mặt thím Tú Xuân và Võng Yêu Tử, sau đó quăng bình nước ra ngoài cửa rồi quay người bước vào phòng. Thím Tú Xuân thấy vậy, lập tức ra ngoài lượm bình nước vào, rồi nói một cách tức tưởi: - Tổn thọ, tổn thọ mất rồi, sao lại ra nông nỗi này! - Mẹ, loại người này không hề biết nói lý lẽ, cứ mặc kệ ảnh đi! – Võng Yêu Tử an ủi mẹ. - Mẹ sống đến từng tuổi này, chưa từng thấy loại người không biết phải quấy như vậy. Võng Yêu Tử, không ngờ mẹ mù rồi, kén cá chọn canh rốt cuộc kén cho con cái thứ này, chọn được loại hàng độc nhất vô nhị, nếu cứ như vậy, sẽ hại cả đời con. – Thím Tú Xuân nói một cách áy náy. - Xin mẹ đừng nói vậy, tốt xấu là do duyên số của con. Con chỉ cần thản nhiên đối mặt, tuyệt đối không trách mẹ, cũng không trách trời trách người. – Võng Yêu Tử nói. 239 239 


































































































   421   422   423   424   425