Page 427 - 陳長慶短篇小說集
P. 427

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  những không trở thành kiểu người mà mình mong muốn, mà ngược lại càng trở nên thái quá. Với kẻ khùng điên không biết lý lẽ như vậy, làm sao con có thể sống với ảnh suốt đời! – Võng Yêu Tử nén sự phẫn uất và tủi hổ trong lòng, rồi lại òa khóc. - Con gái, mẹ biết nỗi khổ của con, nhưng mẹ cũng phải nhắc nhở con, với tính tình gàn dở của thằng Quý, một khi đi sẽ không trở lại. – Thím Tú Xuân lo lắng nói. - Hôm nay con dám lấy chổi đánh đuổi ảnh ra khỏi nhà, là không muốn ảnh trở về. Dù ảnh muốn về, con cũng lấy chổi đánh như vậy! Đối với loại người này, tim con đã chai cứng, thậm chí đã đến bước đường cùng. – Võng Yêu Tử kiên quyết nói. - Nhưng đứa con trong bụng thì sao? – Thím Tú Xuân quan tâm hỏi. - Mẹ yên tâm, con vẫn còn trẻ, bất kể là trai hay gái, con đều nuôi nấng thành người bằng sức lực của mình. Thà làm đứa con không cha, còn hơn trăm lần có một người cha điên khùng! Tin rằng sau khi đứa con lớn lên, nhất định nó sẽ không trách con. – Võng Yêu Tử nghiến răng nói. - Con không cha không bao giờ tốt đẹp viên mãn! Một khi mẹ mất, một mình con sẽ ra sao? – Thím Tú Xuân hỏi một cách đầy nuối tiếc và lo âu. - Mẹ ơi, con nói lại lần nữa, tuy đứa con không có cha, còn hơn trăm lần có một người cha điên khùng! Mẹ yên tâm, con nhất định nuôi con của con khôn lớn bằng sức lực của mình, 243 243 


































































































   425   426   427   428   429