Page 204 - 陳長慶短篇小說集
P. 204
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH gọi “tướng quân”. Cho dù trong số họ, đại đa số là những người đã trải qua nhiều cuộc chiến với chiến tích hiển hách và có học thức, nhưng cũng không ít người không học hành đến nơi đến chốn, chỉ biết luồn lách, đi cửa sau để được cái tiếng “tướng quân”. Nếu không trực tiếp nhìn thấy những hình ảnh xấu xa, hách dịch của họ, có lẽ chúng ta vẫn luôn tin rằng quan thì phải có nhân cách và học thức hơn người. Nhưng một khi bộ mặt thật xấu xa của họ được phơi bày trước mắt thì càng khiến chúng ta thất vọng vô cùng, hóa ra tướng quân cũng chỉ thế mà thôi. Tuy rằng tôi không cố ý vạch ra những cái xấu của các “tướng quân”, cũng không nên “ghi chép” lại những xấu xa của quan trên trong tác phẩm Tướng quân và Gạo Bồng Lai, nhưng những gì đã xảy ra cứ sờ sờ trước mắt, khiến mỗi lần nhớ đến lại khiến tôi thổn thức. Không ai có thể tưởng tượng được rằng, một quân nhân, một tướng quân được sự hun đúc của Đảng cuối cùng lại không chết ngoài chiến trường mà lại chết vì rượu và phụ nữ. Xuân Đào có thể nói là truyện phản ánh chân thực đời sống nông thôn Kim Môn thời kỳ đó. Cô muốn tác thành cho con trai ốm yếu của mình và Lệ kết hôn nhưng gặp sự phá hoại của mụ Phấn bụng bự. Những người già trong làng vẫn còn nhớ rất rõ, trước đây mụ mang bầu với một vị quân nhân già rồi mới ễnh bụng về làng, vì thế mọi người mới đặt cho mụ biệt danh này. Mụ có vẻ ngoài đanh đá, lại thích chọc ngoáy, ăn nói thì thô lỗ, hơi chút là cãi nhau với người trong làng. Khi Đào tận tai nghe thấy mụ nói xấu con trai mình trước mặt Lệ, cô đã nổi cơn tam bành và mắng mụ Phấn không nên phá hoại chuyện tốt của con mình. 20 20