Page 216 - 陳長慶短篇小說集
P. 216

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  trí não của tôi. Tôi chẳng ngại quý vị cười chê khi phải nói ra, tôi đã từng cùng một chàng trai Kim Môn thề nguyện sẽ chăm sóc quan tâm lẫn nhau dù có ở chân trời góc biển. Nhưng do hoàn cảnh, tôi đã mất liên lạc với người ấy, đến nay đã hai mươi mấy năm, nhưng tôi hoàn toàn không thể quên được anh ấy... - Ngữ điệu đau thương của cô ta khiến cho không khí cả hội trường như ngưng lại. Từ đầu chí cuối, tôi vẫn cúi đầu lắng nghe. Trước một nữ tổng giám đốc đoan trang quý phái, lòng tự ti của tôi không cho phép tôi ngắm nhìn cô ấy lâu, có điều giọng nói ngọt ngào gợi cảm kia dường như đối với tôi nghe thật quen, rất quen. - Hôm nay, tôi xin mời quý vị, từ Kim Môn xa xôi đến đây, dùng rượu Khổng Tống. – Cô ấy vừa nói, những phục vụ viên liền lần lượt rót rượu vào ly. - Mọi người đều biết, Khổng Tống là dòng họ lớn và nổi tiếng ở Trung Quốc, tổ tiên họ Tống nay sống ở vùng Văn Xương, Hải Nam. – Cô ấy đưa chiếc ly đầy rượu lên, tiếp tục nói: - Xin quý vị lượng thứ cho tôi hơi tự ý, trước khi tôi uống cạn ly rượu này, bằng một trái tim chân thành khẩn thiết, tôi xin kính trước với một người khách đặc biệt. – Nói vừa dứt lời cô ta liền đưa cao ly rượu lên, hoàn toàn chẳng nói rõ người khách đặc biệt ấy là ai. Những người trong đoàn đều đưa mắt nhìn nhau, cả cô giám đốc lễ tân cùng những cán bộ cao cấp kia đều cảm thấy mơ hồ trước hành động đột ngột ấy của cô ta. Cô ta từ từ rời khỏi chỗ ngồi, mọi ánh mắt đều chuyển theo bước đi của cô ấy, nhưng, đột nhiên cô ta dừng lại bên 32 32 


































































































   214   215   216   217   218