Page 218 - 陳長慶短篇小說集
P. 218

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  rồi, những tháng ngày của chúng tôi cũng đã qua, những tháng ngày đau thương mơ mộng cũng đã qua. Cuộc gặp gỡ của chúng tôi là bắt đầu hay kết thúc một câu chuyện cũ? Thế giới khôn lường khiến tôi cứ nghĩ mãi bao giờ tôi mới có một lời giải đáp trọn vẹn? Trong hơi men hấp dẫn của rượu, mọi người cứ uống hết ly này sang ly khác. Cả chủ và khách đều trút hết niềm hứng khởi nên có chút lâng lâng, đêm cũng dần khuya. Lệ Mỹ kéo tay tôi, một ông già tóc phơ bạc, chẳng để ý đến ánh mắt tò mò lạ lùng của nhân viên. Cô ấy dặn dò một cô gái phục vụ phòng khách, mang đồ đạc của tôi đưa đến căn phòng hạng sang ở tầng mười lăm. Trong sảnh lớn, tôi lại gặp cô quản lý xinh đẹp kia, thì ra cô là Vương Hải Lệ - con gái của Lệ Mỹ sinh lúc ở Kim Môn. Cô ấy bước nhanh về phía chúng tôi, kéo tay của Lệ Mỹ thân thiết nói: chúng tôi. 34 - Mẹ! Mẹ uống nhiều rồi đấy, mau về nghỉ sớm đi! - Yên tâm, mẹ không có say. – Lệ Mỹ vẫn khoác tay tôi, buồn buồn nói: - Con bé học ngành quản lý khách sạn, nên cho nó tiếp xúc công việc ở khách sảnh trước, tuổi nhỏ hiểu biết thì tương lai mới có thể trông cậy được! - Hải Lệ, em cũng nên đi nghỉ sớm. – Tôi khẽ gật đầu và nói khẽ. - Chào chú Trần, con chào mẹ. – Cô bé vẫy vẫy tay với 34 


































































































   216   217   218   219   220