Page 228 - 陳長慶短篇小說集
P. 228

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  tôi chỉ nhận được tiền. Phòng trà Đặc Ước là công việc ông điều hành, đối với những người tiếp viên như chúng tôi, tôi tin ông hiểu hơn tôi rất nhiều. Cuốn sách Tâm lý học văn nghệ là của cha tôi để lại, tuy tôi đã xem qua mấy lần nhưng hoàn toàn không lĩnh ngộ được gì, ông đã thích nó vậy tôi xin tặng ông. Còn cuốn Sự uyên áo của nghệ thuật cũng thâm sâu khó hiểu như sách kia, cảm ơn ý tốt của ông. Thật ra cái đẹp hay cái xấu của nhân tính hoàn toàn không phải đến cùng lúc khi con người ra đời mà nó ít nhiều chịu ảnh hưởng bởi hoàn cảnh hiện thực. Chúc ông nhiều may mắn. Đọc xong mẩu giấy cô ấy kẹp trong cuốn sách, tôi đặt cuốn sách xuống, trong lòng không có sự thay đổi gì rõ ràng, vẫn tiếp tục vùi đầu vào công việc bận rộn của mình. Vương Lệ Mỹ Mỗi khi đến thứ hai, ngoài rạp chiếu phim ra, các đơn vị phúc lợi khác đều được nghỉ xả hơi một ngày. Đương nhiên phòng trà Đặc Ước cũng không ngoại lệ. Các tiếp viên trong buổi sáng phải đi kiểm tra các bệnh về tính dục theo quy định của đơn vị quân y, một khi ai bị phát hiện dương tính thì buộc phải dừng hành nghề, đồng thời phải chịu chuyển đến trung tâm trị liệu phòng ngừa bệnh tính đặt ở gần Thượng nghị y viện để chữa trị. Chúng ta đều biết, với trình độ y tế những năm 1960, những loại bệnh về tình dục tuy không phải là chứng bệnh gì 44 44 


































































































   226   227   228   229   230