Page 229 - 陳長慶短篇小說集
P. 229

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  đáng sợ, nhưng nếu như mắc phải bệnh “lậu Gonorrhea”, thì đường tiết niệu của người bệnh sẽ bị sưng đỏ lở loét; còn nếu mắc bệnh “giang mai” một khi đã nhập thể, nhẹ thì đau đớn, nặng thì mất mạng. Như nếu phát hiện ra bệnh mà không chữa trị dứt điểm sớm, sẽ bị truyền nhiễm khi quan hệ, nặng thì hậu quả càng khó lường. Vì thế vì sức khỏe của binh lính, đơn vị thừa hành phải kiểm tra các bệnh tính dục vào mỗi sáng thứ hai, và sau khi kiểm tra, việc chữa trị cũng được xem trọng. Đương nhiên có khi cũng phát hiện ra chuyện một số ít tiếp viên đưa hối lộ cho nhân viên y tế để làm báo cáo sai sự thật, hoặc đến trung tâm trị liệu rồi thì không trị triệt để, âm thầm tiếp tục hành nghề. Với các tệ nạn như vậy, các đơn vị thừa hành nghiệp vụ ngoài việc kiểm tra tầm soát bệnh tính dục mỗi sáng thứ hai ra, ngày tiếp theo sau khi kiểm tra nếu có ai bị dương tính sẽ bị quản lý nghiêm ngặt, đồng thời đưa số người này đến trung tâm điều trị yêu cầu chữa trị triệt để, nhằm bảo vệ sức khỏe của các tiếp viên và quan binh. Vừa khéo là trong danh sách đưa đến y viện chữa trị tuần này, Vương Lệ Mỹ lại có tên trong số đó. Dựa theo số ghi phiếu phòng của cô ta, số khách tiếp xúc không những nhiều mà phức tạp hơn nên tần suất mắc bệnh đương nhiên sẽ rất cao. Trung tâm điều trị và phòng ngừa bệnh tình dục đặt trên sườn núi mé phải của Thượng nghị y viện, ngoài việc chích kim, uống thuốc, nghỉ ngơi ra, thì phải sống một cuộc sống đơn điệu nhạt nhẽo, và để đền đáp chuyện cô Vương Lệ Mỹ đã tặng tôi quyển sách Tâm lý học văn nghệ, tôi mang cuốn tản văn Tổ 45 45 


































































































   227   228   229   230   231