Page 255 - 陳長慶短篇小說集
P. 255

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  Chiếc xe công vụ của khách sạn Hải Lệ lái theo hướng Tây của thành phố Hải Khẩu, qua con đường cảng tự do kinh doanh Dương Phố, ngoặt về bên trái, men theo con đường đất quanh co, dừng lại dưới hàng cây đào và rặng trúc xum xuê. Từ xa trông thấy bốn chữ lớn “Thư viện Đông Pha” ánh lên trong khung cửa. Cuộc đời bấp bênh của Tô Đông Pha trong những ngày tháng bị biếm đến vùng Cổ Đam càng khiến tôi trầm ngâm. Lệ Mỹ xách một chiếc dù tây in hoa màu hồng phấn, cô ấy mặc bộ tây phục xanh nhạt, đôi giày cao gót màu trắng, càng khiến cô ấy trông cao nhã và xinh đẹp. Cô trợ lý xách chiếc bao da và chiếc điện thoại di động của Lệ Mỹ đi theo sau. Chúng tôi bước lên bậc thềm, đi theo đường hành lang khúc khuỷu, xuyên qua một cái hồ đầy sen thì đến tòa nhà chính của thư viện Đông Pha – “Tái Tửu đường”. Nếu nhìn từ góc độ nghệ thuật kiến trúc cổ, Tái Tửu đường chỉ là một tòa kiến trúc khá bình thường. Nhưng nó lại có sức lôi cuốn vô số tao nhân mặc khách và khách du lịch đến đây tham quan, chúng tôi bất chợt khâm phục phong cách của họ Tô.Trong phòng bày rất nhiều tấm bia đá khắc thơ văn của danh sĩ văn nhân các đời đề vịnh về thư viện Đông Pha, tôi quan sát và thưởng thức kỹ càng từng tác phẩm, trong lòng có ý sẽ nhớ hết những thứ này. Cô trợ lý họ Tôn, người sinh ra và lớn lên ở Hải Nam, vừa đưa tay như muốn giảng giải cho tôi hiểu thì bị Lệ Mỹ ngăn lại. 71 71 


































































































   253   254   255   256   257