Page 256 - 陳長慶短篇小說集
P. 256

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Trợ lý Tôn, chúng ta hãy đứng đây, cứ để cho ông ấy tự  xem cho đã; cứ để ông ấy tự mình nhớ tưởng cho đã mắt! Tôi hoàn toàn để mặc họ, lấy hết tinh thần chăm chú vào những tấm bia trong phòng. Tôi dừng lại khá lâu trước tượng “Tô Đông Pha đi guốc khoác áo tơi”, chỉ thấy Tô Thức tay cầm sách, đầu ngẩng cao, ánh mắt lấp lánh trong bộ trang phục bình dân vùng Cổ Đam, nhưng vẫn toát lên vẻ thanh nhã của một văn nhân. Tinh thần nhà thơ Tô Thức thật sự đã in lại trong lòng tôi một cách sâu sắc và vĩnh hằng. Ngã lai đạp biến châu nhai lộ Yếu lãm Đông Pha, Tái Tửu đường (Đường ngọc phố hoa chân giẫm khắp Thăm nhà Xách rượu của Đông Pha) Cả Lệ Mỹ và cô trợ lý Tôn đơn thuần vì tôi mới đến đây, mà đối với tôi, số văn bia này cơ hồ như thấy còn chưa đủ. Đương lúc tôi chú thần thưởng thức các văn bia thì chẳng còn để ý gì đến họ. Ngoài việc quan sát kỹ càng, tôi còn rút cây bút và tập bút ký thường mang trên người để ghi chép nhanh. Tham quan xong thư viện Đông Pha, chúng tôi đến tiếp một nơi lân cận đó là “Miếu thờ Ngũ Công”. Vừa vào miếu thờ Ngũ Công, Lệ Mỹ đã cười bảo: - Lúc nãy tại thư viện Đông Pha đã để anh xem đã rồi nhé. Một văn nhân hiện đại thăm văn nhân cổ đại, rốt cuộc chẳng biết là anh thăm ông ấy hay ông ấy thăm anh, coi gì mà đến cả 72 72 


































































































   254   255   256   257   258