Page 258 - 陳長慶短篇小說集
P. 258
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH - Cảm ơn cô Tôn. – Cô ấy giới thiệu xong tôi lịch sự gật đầu cảm ơn. Đợi khi trợ lý Tôn đi khỏi, tôi khẽ giọng nói với Mỹ Lệ:- Hình như mình không phải đến tham quan miếu thờ Ngũ Công mà là đi học lịch sử ấy nhỉ. Lệ Mỹ trợn mắt với tôi, khẽ nói lại với tôi một câu: - Đừng có xem thường người ta, cô ấy là học viên phòng nghiên cứu lịch sử đại học Hải Nam đó nhe. Những chuyến lữ hành còn lại đều do Lệ Mỹ để tâm sắp xếp, và trợ lý Tôn cũng giới thiệu khá kỹ càng phong tục từng nơi, chúng tôi du lãm con sông Vạn Tuyền, núi Đông Sơn, vịnh Nha Long, đảo khỉ Nam Loan, qua dải đất bắc ngang huyện Hưng Long và huyện Lăng Thủy, sau đó đến thành phố Tân Hải ở cực nam của đảo Hải Nam là Tam Á. Đến thành phố Tam Á, chúng tôi tham quan ngay công viên Lộc Hồi Đầu vô cùng lãng mạn. Lệ Mỹ như không đợi được nữa buộc phải đưa tôi đến “chân trời góc biển”. Tôi không biết cảnh sắc nơi đây đẹp thế nào, nhưng bốn chữ “chân trời góc biển” đối với tôi chẳng còn xa lạ bởi Lệ Mỹ đã nhiều lần nói với tôi bốn chữ ấy. Thế rồi chúng tôi đến một bãi biển nước xanh cát trắng, phía nam biển mênh mông mịt mù. Xa xa giữa cõi nước trời một màu, mấy cánh buồm thuyền cá ẩn hiện như đang ở tận cùng của trời và đất. Có lẽ vì thế người ta gọi là “chân trời” chăng? Nhưng trong vùng những chòm đá tảng hình thù kỳ quái kia, 74 74