Page 263 - 陳長慶短篇小說集
P. 263
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Lệ Mỹ đã bảo bên trung tâm thương vụ đặt vé cho tôi chuyến mười giờ trưa ngày tám tháng tám của hãng hàng không Nam Phương, từ Hải Khẩu bay sang Hongkong, sau đó chuyển chuyến bay lúc một giờ hai mươi phút từ Hongkong sang sân bay Trung Chính Đào Viên, mỗi một hành trình cô ấy đều tính toán kỹ càng cho tôi; thời gian chuyển chuyến bay không phải chờ lâu, về đến Đài Bắc thì trời cũng không đến nỗi tối. Thâm tình của cô ấy, nếu tính toán kiểu toán học thì bất kỳ một công thức nào cũng đều không thể tính được một đáp án chính xác, mà phải dùng hai trái tim mới có thể giải quyết. Ngày về đã đến gần, mối tình quê hương hơn năm mươi năm trong tôi hoàn toàn không bị những ngày mật ngọt che lấp. Tuy rời khỏi quê chỉ mới hai mươi mấy ngày, mà trong tôi tình sầu nhớ quê lại nổi lên như váng dầu, có thể, trăng ở quê hương là tròn nhất, nước nơi quê hương là ngọt ngào nhất. Lệ Mỹ tính toán giùm tôi hết mọi thứ, lại còn mua đặc sản ở Hải Nam: nào là cà phê, hồ tiêu, đường dừa để tôi mang về tặng bạn bè, rồi nhờ trung tâm thương vụ thu xếp chuyển hành lý, nhận hàng ở sân bay Trung Chính. - Em cho anh thời gian một tháng có đủ không? Khi nào trở lại anh chẳng cần phải mang gì cả, chỉ trừ những cuốn sách mà anh quý ra. – Cô ấy đinh ninh dặn đi dặn lại. - Cảm ơn em, Lệ Mỹ, mấy năm nay trong môi trường này đã mài giũa em trở nên mạnh mẽ hơn, nhiều sáng kiến hơn, điều gì cũng tính toán chu đáo. – Tôi thật thà nói. 79 79