Page 265 - 陳長慶短篇小說集
P. 265

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH phải các người luôn mồm nói rằng phải cải cách cái xã hội bất lương này, phải kiến lập một xã hội hoàn hảo tốt đẹp, nhưng tại sao không cách nào xóa bỏ được ánh mắt của lợi danh và quyền lực? Tại sao? Tại sao?  Mang tâm tình phấn khởi trở về quê, nhưng tôi cũng có mấy phần buồn phiền vì chia cách. 11. Vừa sáng sớm, Lệ Mỹ đã đến giúp tôi thu dọn hành lý, mấy chiếc áo cũ đều không mang về, cả chiếc túi du lịch cũng đổi thành một chiếc mới. Cô ấy cố ý biến tôi thành một thân sĩ trong xã hội thượng lưu, chỉ là thiếu mất cái tẩu thuốc và điếu xì gà, và dù đầu bạn có chứa đầy sách vở cũng không bằng cái ca vát thắt trên cổ. Tôi biết nói gì đây? Biết từ chối thế nào đây? Chỉ đành yên lặng nhận chút tình không thể thiếu được trong số phận kia. - Trong bao thư có hai ngàn đô Mỹ, có thể đổi ở bất kỳ ngân hàng nào, chừng đó đủ cho anh chi phí để trở lại. Từ Đài Bắc đến Hongkong có rất nhiều chuyến bay, đặt vé xong thì gọi cho em, đến lúc đó em sẽ đến sân bay Khải Đức đón anh. - Lệ Mỹ, anh vẫn còn tiền mà. – Tôi thuận tay rút cái bao thư ra định trả lại cho cô ấy. - Anh lại xem em là ai nhỉ! Có thể anh không hài lòng khi em sắp xếp cho anh, nhưng xin lỗi; anh Trần, dù anh không hài 81 81 


































































































   263   264   265   266   267