Page 310 - 陳長慶短篇小說集
P. 310
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH Kim Môn, mỗi lời nói hành động của tướng quân, có thể nói quan tư lệnh đều rõ như lòng bàn tay. Nếu ông không chỉnh đốn lại hành vi, tiếp tục bản tính háo sắc ưa rượu, thì với kỷ luật nghiêm minh của quân đội, sự thông minh nhanh nhạy của cấp trên, ông chỉ qua mặt được một lúc, không thể lừa dối vĩnh viễn. Tướng quân đã đi khắp đại giang nam bắc, có lý nào không biết điều này? Thế mà, lương tâm của ông lại bị tửu sắc che lấp, trong lòng không còn những khẩu hiệu vang dội như được khắc trên những bức tường đầy trầm tích lịch sử nữa, mà là rượu, thịt chó và đàn bà. Thời kỳ quân quản giới nghiêm, phía quân đội ngoài việc được phủ lên một lớp màn bí mật ra, thì còn úp thêm một chiếc lồng mà người dân bình thường không chui qua được. Dân đảo thiện lương lúc nào cũng nghĩ rằng: quan chức cấp cao ngoài việc chức cao học vấn phải cao ra, còn có phẩm chất và tài hoa hơn người một bậc, nhưng quan sát kỹ sẽ thấy không phải lúc nào cũng thế. Các quan lớn sở hữu hình thức và nội dung không tương xứng nhau thì đâu đâu cũng có, những người từng đích thân trải nghiệm, chẳng qua ngại không vạch trần bộ mặt giả dối của họ, chứ không phải hoàn toàn không biết gì. Dù trong quân đội ngọa hổ tàng long, nhân tài không ít, đa phần quan chức đều là những tướng lĩnh trải qua hàng trăm trận đánh, văn võ song toàn, nhưng cũng có một số ít đạo đức suy đồi, chẳng học hành gì, chỉ biết ton hót nịnh bợ để thăng tiến, điều này cũng không khác gì các hình thái khác trong xã hội, có thể nói cũng chẳng lấy gì làm lạ. 126 126