Page 312 - 陳長慶短篇小說集
P. 312

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH đầu mọi người không để ý, chỉ thấy tướng quân trợn đôi mắt dê nhìn chòng chọc vào ngực phu nhân, chà chà cái bàn tay tanh tưởi của mình vào lòng bàn tay vị ấy, rồi lại giở giọng dâm dật không biết kiềm chế, khiến các vị phu nhân đều thất sắc, kinh hoàng. Mọi người quanh bàn tiệc đều sửng sốt ngó cái dáng yêu râu xanh, giận dữ mà không biết nói sao. Đúng lúc ấy, trong số người hiện diện có bạn thân của phu nhân tổng tư lệnh, dám công khai trách mắng tướng quân giữa bàn dân thiên hạ, rồi lại đàng hoàng đến trước mặt báo cáo cho tổng tư lệnh biết sự tình. Chỗ dựa của tướng quân dù vững chắc đến đâu cũng làm sao mà bằng được chỗ dựa của tổng tư lệnh; núi cao chống lưng cho ông dù cao đến đâu cũng làm sao cao bằng bệ đỡ của thượng tướng. Vì vậy, không thể không cúi đầu nhận tội, đi xin lỗi khắp nơi, nhưng đã muộn. Việc điều động làm ủy viên trước, rồi sau hạ lệnh cho giải ngũ đã thành việc đã rồi. Thế là, những ngôi sao trên vai không còn tỏa sáng nữa, thần thái hô phong hoán vũ cũng không còn. Rượu, thịt chó, đàn bà đều đã trở thành giấc mộng đẹp của tướng quân, kết thúc cuộc đời của tướng quân. (Viết xong năm 2005)  Hôm nay, tướng quân đã vào quan tài. Dẫu có lời rằng: “Thị phi thành bại chuyển đầu không”, nhấn mạnh vào cái cảnh giới đúng sai thành bại rồi cũng thành không, nhưng phàm đã đi qua nhất định sẽ lưu dấu tích. Tình cảnh đương thời còn hiển hiện trước mắt, là công hay tội, xin lưu lại cho các sử gia định đoạt! 128 128 


































































































   310   311   312   313   314