Page 404 - 陳長慶短篇小說集
P. 404
tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH độc” (đối xử tệ bạc). Cho dù là con gái nuôi để sau này lấy con trai của mình, đôi khi cũng không ngoại lệ. Nhưng Võng Yêu Tử không những không bị “khổ độc”, mà còn được thím Tú Xuân bảo bọc trăm bề, xem như con gái ruột, người trong làng nói nó tốt số gặp được quý nhân. Mà sở dĩ thím Tú Xuân đối xử với nó như vậy, đương nhiên cũng có sự tính toán của thím. Nói thẳng ra là thím đặt toàn bộ hy vọng vào nó, không thương nó thì thương ai? Vì vậy, ngoài việc chăm lo ăn uống đầy đủ, thím cũng cố gắng chưng diện cho nó trở thành một cô bé dễ thương, mong nó chóng khôn lớn nên người, rồi kén rể để có người giúp nó cày bừa và lo việc nhang khói. Nhờ sự chăm sóc tận tình của thím Tú Xuân, Võng Yêu Tử mỗi ngày một lớn, xã đảo cũng có thêm trường sau khi quân đội Quốc dân Đảng đóng quân tại đây, nhưng thím Tú Xuân chỉ cho nó học hết tiểu học, và chưa từng có ý để nó học tiếp. So ra thì đa số trẻ gái trong làng chỉ học đến lớp một, lớp hai, biết đọc ít chữ, biết viết tên mình, sau đó nghỉ học ở nhà giúp đỡ cha mẹ; hoặc gia đình không cho các bé gái đi học, làm cho chúng mù chữ. Một đứa con gái nuôi, được học hết tiểu học là điều may mắn lắm rồi, vì thế nó không chỉ hài lòng, mà còn tỏ ra biết thân biết phận. Hai mẹ con thường cùng lên núi trồng trọt, xuống biển bắt ốc, hoặc nuôi gia cầm gia súc để sống qua ngày. Thím Tú Xuân ngoài dạy cách đối nhân xử thế, còn dạy cho nó nữ công gia chánh, vô hình trung điều đó càng nuôi dưỡng tình mẹ con thêm sâu đậm. Tuy hai người đi chung với nhau không giống mẹ con mà giống bà cháu hơn, nhưng người trong làng vẫn 220 220