Page 411 - 陳長慶短篇小說集
P. 411

tuyển tập TRUYỆN NGẮN TRẦN TRƯỜNG KHÁNH  bốc, hơn nữa qua việc cầm cuốc khiêng cày thì không thể biết được bản lĩnh làm nông của nó, vì thế, sự cẩn thận, đôi khi hơi thái quá khiến thím gặp phải phiền phức. Nhưng nghĩ kỹ lại, dù không thể lấy chuyện nhất thời để đánh giá cả một quá trình, nhưng đôi khi chỉ cần thông qua hạt bụi là có thể nhìn thấy cả đại thiên thế giới. Nếu xét về tuổi tác và bề ngoài, viên sĩ quan về hưu và chàng thanh niên “cà thọt” chắc chắn không sánh bằng, còn xét về những mặt khác thì cũng không thể nhìn được bản chất từng người. Có lẽ phải xem xét biểu hiện của nó sau này và thử thách của thời gian thì mới biết được chân tướng. Trong cách nghĩ đơn thuần của thím Tú Xuân, nhà thím có đất có ruộng, chỉ cần vợ chồng đồng tâm hiệp lực, cố gắng trồng trọt, chuyện cơm no áo ấm của ba người không thành vấn đề. Hy vọng duy nhất của thím là trong khi hai vợ chồng con gái còn trẻ, có thể sinh cho gia đình vắng bóng người này vài đứa con để nối dõi tông đường, lo chuyện hương khói, còn hạnh phúc sau này là do chúng tự thân tạo dựng. Thím, một bà lão gần bảy mươi tuổi, chẳng bao lâu sẽ về đất mẹ, nếu lúc còn sống được nhìn thấy cảnh đứa con gái nuôi sát cánh với mình trong cuộc sống có chỗ nương nhờ hạnh phúc là mãn nguyện lắm, nếu có thêm đứa cháu gọi thím là bà ngoại thì chết cũng cam lòng. Chỉ mong hai điều ước nhỏ nhoi này trở thành hiện thực trước khi thím nhắm mắt xuôi tay. Chuyện Quý sắp ở rể nhà họ Lý tuy không phải là chuyện lớn lao gì, nhưng lại làm bùng lên sự quan tâm của cả ngôi làng bé xíu. Có người nói, thanh niên nhanh nhảu như Quý lẽ nào không lấy được vợ? Thế lại còn đổi họ ở rể nhà người, sau này 227 227 


































































































   409   410   411   412   413